âm thanh bén nhọn mang theo tiếng khóc nức nở của Tiểu Trân từ trong phòng vệ sinh truyền ra: "Trương Lâm Lâm! anh mau tới đây! Mau tới đây!"
Trương Kỳ Kỳ thấy mẹ mặt mũi trắng bệch, vôi kéo tay mẹ qua con.
Mẹ Kỳ Kỳ lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi, sờ vào nghe ướt nhẹp lạnh băng.
Trương Kỳ Kỳ biết mẹ sợ hãi, vội nắm tay mẹ mẹ đến phòng ăn đối diện phòng vệ sinh. Nhìn thấy Trương Lâm Lâm đã đi ra, vội nói: "anh, nguyên nhân hẳn là uống canh ba ba!"
Trương Lâm Lâm khẽ gật đầu, vội vàng đẩy cửa phòng vệ sinh ra, thế nhưng bên trong bị đã khóa, căn bản vặn không ra.
Lúc này Tiểu Trân lại ở bên trong hét lên một tiếng: "Chảy máu! Chảy máu! Chảy thật nhiều máu!"
Trương Lâm Lâm nhanh chóng đầu dây mồ hôi, anh ta vừa gõ cửa vừa an ủi: "Tiểu Trân, nghe lời, em trước mở cửa! Trước mở cửa cho anh!"
Trương Kỳ Kỳ thấy anh mình và Tiểu Trân vẫn còn cách cửa phòng vệ sinh lải nhải, liền dặn dò mẹ: "Mẹ, mẹ đi thu thập đi, chi phiếu, giấy vệ sinh, chén nước gì gì đó đều được."
cô cầm điện thoại của mình gẩy gẩy tìm số của tài xế taxi lưu trong điện thoại.
Bên kia trực tiếp tắt điện thoại.
Trương Kỳ Kỳ nhìn đồng hồ, phát hiện đã mười giờ rưỡi, tài xế xe taxi hẳn là đổi phiên nghỉ rồi.
cô đang định bấm 120, cha Kỳ Kỳ đã đi tới: "Xem nhà ai có xe, gọi điện thoại nhờ đưa đi dùm mộtchút!"
Trương Kỳ Kỳ chợt nhớ tới điện thoại di động của cô tối nay có hai số không nghe, một là Tô Khả gọi tới, chính là lúc bảo cô nàng nhớ số điện thoại di động; một người khác là Hồ Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-tho-hao/1897014/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.