Dịch: melbournje 
**** 
Lâm Vu giật giật khóe miệng, thần sắc tự nhiên, "Tớ cho là cậu không thích." 
Mi tâm Tần Hành vặn một cái, "Tớ lại không biết là cậu tặng." 
Lâm Vu giải thích: "Lúc ấy cậu không có ở đây." 
Tần Hành dừng một chút, "Hôm qua cậu đã thấy nhưng vì sao không hỏi tớ?" 
Mà lại một chút tức giận cũng không có, lấy chỉ số thông minh của cô thì có phải hay không lúc Khuất Thần cầm cái túi này cô đã đoán ra được. 
Hai con mắt Lâm Vu vừa đen vừa sáng, thời điểm nhìn người khác, trông như hoa hướng dương đang đón ánh mặt trời, mang theo tinh thần phấn chấn, sẽ không tự giác khiến người ta cảm thấy an bình. 
Hắn tinh tế nhìn cái túi, "Cậu làm?" 
Không phải hàng hiệu nhưng lại rất đặc biệt. 
Lâm Vu lắc đầu, "Mẹ tớ làm, tớ giúp chút ít." Mỗi tiêu kí của bọn họ đều là cô thêu. 
Tần Hành nuốt một cái, đầu ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua tên của hắn. 
"Vậy chữ Hành này là do cậu thêu?" 
Lâm Vu gật gật đầu. Cô không có nghĩ tính tình hắn cao ngạo như vậy lại mở miệng cùng Khuất Thần muốn lấy cái túi về. Tần Hành người này mặc dù có đôi khi khinh thường hết thảy, bất quá hắn đối với bạn bè đều là thật tâm thật ý. 
Tần Hành nhìn khuôn mặt của cô, làn da trắng trong suốt, mũi ngạo nghễ ưỡn lên, còn có cái vành tai mềm mềm. Cổ Lâm Vu tinh tế thon dài, đeo khuyên tai nhất định rất đẹp. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-bac-si-tan/2150371/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.