Edit: melbournje 
Beta-er: Bom Bom 
*** 
Trương Cần không có cách nào khác, vẫn là đem Lâm Vu cùng Tần Hành đi. 
"Tôi đi hướng phía đông, Tần Hành em cùng Lâm Vu đi phía tây tìm. Chú ý an toàn nhé." 
"Trương lão sư, Khương Hiểu không có việc gì đâu, chúng em đều tin tưởng cậu ấy." 
Trương Cần gật gật đầu. 
Trời tháng tư, thời tiết dần dần nóng lên. 
Lâm Vu đi theo Tần Hành dọc theo đường, bọn họ cầm ảnh chụp Khương Hiểu trong điện thoại, càng không ngừng hỏi mọi người có hay không đã thấy qua Khương Hiểu. 
Không biết đi bao nhiêu con phố, hai người hiện đầy mồ hôi. 
Tần Hành nhìn cô một cái, "Tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút đi." Bọn họ đã đi hai tiếng, còn tiếp tục như vậy, sợ rằng Lâm Vu cũng sẽ không chịu nổi. 
"Không có chuyện gì, tớ vẫn đi được. Tiếp theo, chúng ta đi nơi nào?" 
Tần Hành: "Tớ mệt lắm, đi không nổi rồi." 
Lâm Vu: "... Vậy tớ đi mua một ít nước." 
Tần Hành: "... Tớ đi! Cậu ở chỗ này chờ tớ." Dứt lời, hắn liền chạy đến siêu thị đối diện. 
Lâm Vu nhìn bóng lưng hắn, có chút thất thần. 
Chỉ chốc lát sau, hắn ôm hai chai nước khoáng trở về, còn mua một bao khăn ướt, "Lau mồ hôi đi." 
Lâm Vu tiếp nhận, nhẹ nói một tiếng: "Cám ơn." 
Tần Hành nhìn cô, "Nếu như là cậu, lúc cậu khó chịu, cậu sẽ đi đâu?" 
Lâm Vu nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nở nụ cười, "Khi còn bé lúc buồn, tớ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-bac-si-tan/2150352/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.