Edit: melbournje 
Sinh hoạt của Lâm Vu biến hóa quá nhiều, ngoại trừ nghỉ, phần lớn thời gian cô đều ở bệnh viện, học tập. Cố gắng của cô đều hiện rõ trong mắt người xung quanh. Nơi nào người liền sẽ có ma sát, có mâu thuẫn. Cùng chỗ làm của Lâm Vu có một bác sĩ Từ, hai người một mực bị so sánh. Đại khái vì cô sau khi tốt nghiệp có thể ở lại bệnh viện, bác sĩ Từ không ít lần cùng Lâm Vu so tài. 
Lâm Vu mỗi lần đều không tranh không đoạt, ai muốn thay ca, tìm cô cũng không có vấn đề gì. 
Mấy vị lãnh đạo khoa phụ sản tự mình tán dương cô, nhất là chủ nhiệm Mục. Bà là người thanh lãnh cao ngạo, đối với Lâm Vu xác thực đối đãi theo cách khác. 
Mùa đông, trời tối đặc biệt nhanh. Năm giờ chiều bên ngoài đã tối đen. 
Lâm Vu vừa muốn đi, y tá đưa cho cô một cốc trà sữa. "Người nhà sản phụ tặng." 
Lâm Vu cười nhận, trên tay lập tức bị sự ấm áp bao vây. "Đêm nay sẽ có tuyết." 
"Đúng vậy. Ngày mai khó mà đi làm đây." Sợ nhất mùa đông, người bị bệnh còn nhiều hơn. "Thật nhanh, bác sĩ Tần đã đi nửa năm. Cô ăn tết ở đây sao?" 
Lâm Vu lắc đầu, "Tôi muốn về Tấn thành." 
"Thật là buồn nhỉ. Nếu cô ở Mỹ, bác sĩ Tần khẳng định sẽ chăm sóc cho cô." 
Lâm Vu cười cười, vô ý thức sờ soạng một chút chiếc nhẫn ở ngón áp út. Từ từ suy nghĩ, tối hôm qua Tử Uyển cùng cô nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-bac-si-tan/2150261/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.