Thẩm Nghi Hành lúc hai tuổi, ba mẹ sinh thêm cho anh một đứa em gái.
"Nghi Hành, mau đến xem em con, thật giống con khi còn bé."
Thẩm Nghi Hành lần đầu tiên ở bệnh viện thấy đứa bé nho nhỏ, tiếng khóc chấn thiên, thật ồn ào. Anh không có cảm thấy cô em gái này có gì tốt.
Mẹ Thẩm mặt mũi tràn đầy vui vẻ, "Tên của em gọi Đình Đình, Thẩm Nghi Đình, êm tai không?"
Thẩm Nghi Hành nhìn nụ cười trên mặt mẹ, trong lòng của anh nói không rõ tư vị gì.
Vậy sau này, sinh hoạt của mẹ luôn vây quanh đứa bé.
Đứa bé mỗi ngày đói bụng liền khóc, no thì liền ngủ, cái gì cũng đều không hiểu.
"Nghi Hành, kể chuyện cho Đình Đình đi." Mẹ Thẩm biết con trai tính cách lãnh đạm, một mực cố gắng bồi dưỡng tình cảm cho hai anh em.
Thẩm Nghi Hành đi chọn lấy vài cuốn sách, ngồi ngay ngắn ở nôi em bé, anh lật rồi lại lật sách, lại khép lại.
Mẹ Thẩm hỏi: "Thế nào?"
Thẩm Nghi Hành: "Dù sao em nghe không hiểu, đợi em lớn lên con lại kể vậy."
Mẹ Thẩm: "..."
Thẩm Nghi Hành từ nhỏ đã thông minh, thích đọc sách, năng lực phân tích siêu cường. Ba mẹ cũng rất sớm đã phát hiện điểm ấy. Lúc đứa trẻ khác thích chơi oto, anh lại thích một mình đọc «mười vạn câu hỏi vì sao».
Từ hồi nhà trẻ anh đã có thể nhớ kĩ thơ Đường Tống. Tiểu học lớp ba anh đã biết nội dung cơ bản của toán học.
Trường học tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-bac-si-tan/2150242/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.