Sau khi xuống từ tuyến cáp treo của núi tuyết Ngọc Long đã là buổi chiều, bọn họ ngồi xe điện để vào thung lũng Lam Nguyệt.
Nơi này là hồ nước yên tĩnh nằm dưới chân núi tuyết, từng ngọn cây cọng cỏ, từng dãy núi dòng nước đều do thiên nhiên ban tặng. Ánh mặt trời chiếu vào mặt hồ xanh thẳm tựa như một khối ngọc bích trơn bóng.
Quả thật là một bức tranh thiên nhiên tinh khiết vẽ bằng sơn dầu.
Buổi tối lại đến thành cổ Lệ Giang.
Khách sạn bản xứ của bọn họ nằm ở đây.
Khi màn đêm buông xuống, phong cảnh đặc sắc nhất ở thành cổ Lệ Giang liền xuất hiện —— Một dãy phố quán bar.
Hai bên bờ có hàng liễu, có nước chảy róc rách ở giữa. Hai bên là các quán bar và quán bar có lò sưởi rải rác khắp nơi được cải tạo lại từ những ngôi nhà gỗ cổ nối với chiếc cầu ván gỗ đơn sơ trước cửa.
Hàng đèn lồng thổ cẩm và ánh nến trải dài khắp con phố phản chiếu lẫn nhau, cuộc sống về đêm ở đây không hề kém cỏi thành phố lớn, trái lại còn mang theo một loại thú vui tao nhã khác.
Sau khi đi dạo phố khắp nơi một hồi, mọi người tìm một quán bar để vào ngồi.
Bước vào quán bar, từ môi trường của quán và trang phục của nhân viên phục vụ đều có thể cảm nhận sâu sắc phong cách trong quán tràn đầy tính chất dân tộc của người Nạp Tây(1).
(1) Dân tộc Nạp Tây là dân tộc thiểu số của Trung Quốc, phân bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-xanh/3511894/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.