Lộ Dĩ Nịnh bỗng nhiên ngước mắt, đối diện với tầm mắt của anh.
Đen láy, thâm trầm, rồi lại tràn ngập hình bóng cô.
Anh hơi dựa vào gần mặt cô, kéo gần khoảng cách của hai người.
Khi chóp mũi của hai người sắp chạm vào nhau, Lộ Dĩ Nịnh quay đầu đi, hơi rụt người về sau.
Cô đưa tay chống đỡ, “Cậu đừng lại gần đây.”
Trình Tinh Lâm không tiếp tục nữa, ngồi thẳng dậy.
Hai người lại trở về khoảng cách an toàn.
Lộ Dĩ Nịnh ngồi trên giường bệnh màu trắng, hai tay ôm bắp chân, cằm đáp trên đầu gối.
Trình Tinh Lâm vẫn luôn nhìn cô.
Anh đang cho cô thời gian.
Tuy rằng anh không ngờ rằng lần đầu tiên mình tỏ tình với một người sẽ lại là ở phòng y tế.
Thời gian trôi qua từng giây, Trình Tinh Lâm vô cùng hồi hộp.
Lúc sau, giọng nói mềm mại của nữ sinh kêu tên anh, “Trình Tinh Lâm.”
Trái tim anh nhảy dựng lên, tựa như giây sau là nó sẽ ngừng đập.
“Xin lỗi cậu.”
Bầu không khí lãng mạn bị ba chữ này chọc thủng.
Nhưng giây tiếp theo, câu nói của cô như một mũi dao nhọn hoắt cắm sâu vào trong tim anh –
“Mình sẽ không thích cậu.”
Trình Tinh Lâm ngồi im không nhúc nhích, cả người dại ra.
Trái tim anh như bị người nào đó nắm chặt lấy, trong nháy mắt anh không thể nói được gì.
Khí phách hăng hái trên người bị rút cạn kiệt, linh hồn cứ như lìa khỏi xác.
Không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-xanh/3511879/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.