Đến giữa trưa, Trình Tinh Lâm vì bốn cái bánh bao thịt và một phần xôi gà lá sen mà bỏ ăn, sáng sớm dạ dày trướng đến khó chịu, còn bị đau bụng.
Sau đó anh đi một chuyến đến tiệm thuốc.
Lúc sau trở về, Trình Tinh Lâm uống một liều thuốc đau bụng.
Một lát sau anh mở WeChat, tìm được nhóm chat của Tứ nhân Bang, nhanh chóng đánh một dòng tin nhắn:
[honorificabilitudinitatibus]: @Ning Ngày mai tôi muốn ăn xôi gà lá sen nữa. (vô cùng dáng thương.jpg)
Qua vài phút, không ai trả lời anh.
Anh nghĩ Lộ Dĩ Nịnh không thấy thông báo tin nhắn nên cứ trông chằm chằm vào điện thoại.
Lại qua vài phút nữa, khung chat mới xuất hiện một tin nhắn mới.
[Ning]: Được, sẽ mang cho cậu.
Trình Tinh Lâm cứ nhìn mãi tin nhắn trả lời của cô, đọc lại từng chữ.
Mang cho cậu.
Cho cậu.
Người khác không có cái đãi ngộ này đâu.
Trình Tinh Lâm tươi cười, ôm điện thoại vào lòng ngực, lăn lộn vài vòng trên giường.
Sau đó anh đi tắm với tâm trạng vui vẻ, còn hát hò.
Lúc anh lau tóc đi ra, thấy Thái Hậu nương nương nhà mình xuất hiện trong phòng, vẻ mặt… ý vị thâm sâu.
Trên người Trình Tinh Lâm chỉ mặc quần đùi vận động màu đen, trên vai đắp khăn lông màu trắng.
Anh cầm áo thun vắt trên ghế mặc vào người.
Mặc xong quần áo, Thẩm Y còn đang nhìn anh.
Trình Tinh Lâm bị mẹ nhìn đến mức khó chịu, “Mẹ, mẹ có thể thu hồi ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-xanh/3506610/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.