Bữa cơm chiều rõ ràng có người thất thần, cho nên kết thúc nhanh chóng.
Sau khi Lộ Dĩ Nịnh trở về Cố gia, Cố Minh và Cố Dĩ Trăn cũng đã trở về, đang ngồi trên sô pha.
Cô nói với Cố Minh một chút về việc ngày mai cô đến Tân Thành.
Cố Minh ngày mai phải trở lại viện nghiên cứu, kỳ nghỉ của ông rất ngắn, hơn nữa dự án cũng cần nhân lực.
Nhưng một mình Lộ Dĩ Nịnh trở về ông vẫn có chút không yên tâm, chú Chu cũng chỉ là lái xe đưa cô tới đó mà thôi.
Cố Minh: "Để A Trăn trở về cùng con đi, thằng bé cũng đã lâu rồi không gặp ông bà ngoại."
Lộ Dĩ Nịnh chuyển sự chú ý sang Cố Dĩ Trăn ngồi ở một bên.
Thiếu niên lúng túng gật đầu, đáp lại bằng một từ ồ.
Lộ Dĩ Nịnh: "Vậy con đi lên thu dọn chút đồ trước."
Cô lại nhìn Cố Dĩ Trăn một cái: "Cần chị giúp em thu dọn không?"
Cố Dĩ Trăn không cần suy nghĩ đã từ chối: "Không cần, tôi lại không phải trẻ con, tôi sẽ tự mình thu dọn!"
Lộ Dĩ Nịnh ồ một tiếng, sau đó xoay người lên lầu.
Cố Dĩ Trăn nhìn bóng lưng cô, muốn há mồm nói cái gì đó lại nói không nên lời.
Tờ báo trong tay Cố Minh run run, cũng không nhìn cậu cái nào, trong miệng phun ra một chữ:
"Thật là."
/
Ngày hôm sau, chú Chu mang theo những món quà mà Cố Minh mua trước đó, lái xe đưa Lộ Dĩ Nịnh và Cố Dĩ Trăn đến Tân Thành.
Địa chỉ của nhà họ Lộ ở một trấn nhỏ có lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-xanh/244949/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.