Mắt thấy Tần Túc đi lên sao chép bí tịch võ học, lão tổ Lữ gia mới thẳng chân rời Tàng Kinh Các, cùng Lữ Chính Thuần du ngoạn hoa viên:
“Có phải ngươi đang thắc mắc tại sao ta lại cố ý tăng thêm giá cả có lợi cho hắn không?”
Lão tổ Lữ gia thân mình già nua dừng lại trước một cây thụ, mắt nhìn những tán cây hỏi.
“Thứ cho hài nhi ngu dốt!”
“hahaha….ngươi không hiểu thì cũng dễ hiểu thôi, đối với mấy lão già sắp chết như ta mới bắt đầu có cảm giác lo sợ a”
Ngừng một nhịp, lão thở dài nói:
“Ngươi nói xem vị Tần tiên sinh này tuổi xấp xỉ bao nhiêu?”
“Tầm 20 – 21”
“Đúng vậy, tầm đó mà đã chuẩn bị đột phá tấn tích lên Tiên Thiên ngươi thấy thế nào?”
Lão lại hỏi
“Nếu như vị này là đệ tử trong mấy tông môn lớn kia thì hẳn là ít nhất phải có một ghế hạch tâm, tuy nhiên nghe chấu nhi nói người này hình như chỉ là một khách khanh mới vào của một đoàn thể nhỏ ở Đằng Sơn Thành mà thôi.”
Lữ Chính Thuần cúi người đáp.
“Chính thế, không tông môn, không gia thế, không có hậu phương, tay không đi đến bước đường này, ngươi nghĩ xem chúng ta có nên đánh cuộc tạo một cái nhân tình hay không?”
Lữ Chính Thuần im lặng không đáp lại, vị lão tổ này lại cười nói tiếp:
“Tiếp đến ta phải bắt đầu nhập tử quan đột phá lên Tiên Thiên hậu kỳ rồi, chẳng biết là sẽ may hay rủi, nhưng cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-ta-luong-dao/2018355/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.