Chương 2 Lão già vô dụng
Tác Giả: Tà Lão Quái
Vốn đang định rời đi, bỗng gã dừng lại chợt suy nghĩ:
“ấy khoan, Huyết Hỏa trư làm gì có tập tính nội chiến hay tranh giành lãnh thổ, chẳng lẻ….là xuất hiện linh dược nào đó thu hút chúng”
…………………………..
1 canh giờ* sau, một gã thiếu niên vai vác một chiếc bao to bự đứng dửng dưng trước cái một khe vực. ở bên dưới tối om, sau không thấy đáy, sương mù lợn vợn quay lại khắp nơi.
(* 1 canh giờ: bằng 2 giờ đồng hồ đó nha)
“khịt khịt khịt khịt…..” gã ta lắc lư cái đầu như ngửi thấy mùi gì đó.
Bỗng hắn vui mừng thốt lên:
“Xích viêm thảo” một nhành hoa đỏ rực đang bơ vơ mọc trên vách vực.
Hắn liền vội vàng lấy vòng dây thừng phía sau lưng ra. nhìn trái nhìn phải bèn đem thắt vào cột cổ thụ cách đó vài mét. Sau đó hắn buột đầu còn lại vào thân mình rồi nhảy xuống vực
……………
“sắp được sắp được rồi….không AAAA” sợi dây quá ngắn không đủ tầm làm gã phải vươn mình ra để bắt lấy linh thảo. Nào ngờ vừa nắm lấy được linh thảo thì sợi dây bị cọ sát với vách đá nhiều quá đem đứt mẹ nó mất.
……………………
Mấy canh giờ sau, gã thong thả tỉnh lại, đầu có chút đau nhức. Bỗng hắn nhớ lại chuyện trước lúc hắn hôn mê, hắn rùng cả người
Tuy nhiên khi liếc mắt nhìn thấy Xích Viêm thảo đang cầm trong tay thì gã tươi hẳn lên. Gã nghĩ:
“linh thảo đã nằm trong tay… dăm ba cái vết thương này hề hấn gì hehehe”
Tuy gã vốn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-ta-luong-dao/120771/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.