Như một thói quen khó bỏ, cứ đến mỗi buổi trưa là Trần Ngọc Châu Yến lại phóng lên chiếc ghế sofa dài được đặt ngay giữa phòng khách, gương mặt đầy vẻ mệt mỏi, hô hấp gấp gáp tựa hồ như vừa mới chạy một đoạn đường từ đâu đó trở về vậy, tay cầm chiếc điều khiển mở chương trình thời sự lên xem. Vội vàng đến nỗi bộ đồng phục trường vẫn còn chưa được thay ra, áo sơ mi quần tây có logo trường trung học phổ thông cùng cái phù hiệu ghi hẳn hoi dòng chữ "Lớp: 12A4" được đề ngay bên dưới tên nó.
Tin tức chỉ quanh quẩn nói về mấy vụ việc linh tinh không quá quan trọng nhưng nó vẫn chú tâm ngồi nghe như thể chờ đợi một cái gì đó đặc biệt diễn ra vậy. Thời gian cứ thế trôi qua mãi cho đến khi Trần Gia Vĩ lê những bước chân nặng trĩu của mình từ trên tầng hai đi xuống rẽ vào trong bếp, giương mắt thấy Châu Yến đang ngồi lười biếng trên sofa, ngay lập tức gương mặt vốn không cảm xúc kia liền nhanh chóng trở nên cau có, mở miệng cằn nhằn:
"Giáo viên mới gọi cho tao, bảo rằng đợt kiểm tra lần này điểm của mày cực kỳ thấp"
Châu Yến vẫn chăm chăm vào chiếc tivi mà không thèm để ý đến những gì anh trai của mình nói. Gia Vĩ thấy vậy, tâm trạng đã không tốt nay lại càng tệ hơn, lớn giọng nhưng không quát mắng:
"Tí nữa ăn cơm xong nhanh chóng học bài, còn không thì tao thuê gia sư cho mày, điểm hóa học là thấp nhất, cứ chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-nhan-dau/2914030/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.