Sáu năm trước, thời điểm giao nhau giữa mùa xuân và mùa hè. Ở miền Nam thì vào khoảng này có mưa rất nhiều.
"Gia Vĩ, anh giải bài tập suốt thế? Ra chơi với em một tí đi"
Chất giọng lảnh lót vang lên, nghe chừng là của một cô nhóc tầm mười một tuổi, nó đang đứng bên cạnh mè nheo người con trai ngồi trên bộ bàn ghế gỗ ở phòng khách. Người vừa được xướng tên nhíu mày, có phần hơi bực bội:
"Tao không giải nốt bài là mai ăn đòn kèm món nước mắt chan cơm đấy Châu Yến ạ"
"Bố mẹ cho chúng ta sang nhà ngoại chơi chứ đâu phải để giải bài tập hè đâu? Về nhà rồi giải sau" con bé mím môi.
"Xùy xùy, cút ra chỗ khác chơi để anh mày làm bài"
Kết quả là nó đi thật. Châu Yến chạy ra mái hiên nhà đưa tay ra ngoài nghịch với nước mưa. Trần Gia Vĩ nhìn theo rồi lắc đầu ngán ngẩm cứ như một ông cụ non vậy, sau đó cậu lại tiếp tục cắm đầu vào đống sách vở mình mang theo trên bàn.
"Anh này" con bé lại bắt đầu nói rồi.
"..."
Im lặng là vàng. Dù vậy nhưng Châu Yến vẫn cứ tiếp tục luyên thuyên: "Đã rất muộn rồi mà bố mẹ vẫn chưa sang đón chúng ta thế ạ? Em buồn ngủ"
Bây giờ đã là mười hai giờ rồi còn gì, thường thì nó bị bắt đi ngủ sớm từ lúc mười giờ cơ. Nhìn gương mặt nó là biết nó đang cố gắng gượng đến lúc về nhà.
"Tao chịu" Gia Vĩ cũng thắc mắc nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-nhan-dau/2914016/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.