Tại đại sảnh lầu một gặp mặt Duẫn tổng tài cùng nhân viên đi theo, Lâm tổng vội vàng cùng chúng ta tiến nhanh tới chào hỏi. 
Duẫn tổng tài lãnh đạm gật đầu. 
Đang định xin rút lui, hắn đột nhiên nói: “Chờ một chút.” 
Lâm tổng vẻ mặt tươi cười xoay người lại. 
“Dây giầy của ngươi bị lỏng.” Người nọ đáp lời. 
Ta cúi đầu nhìn, thực sự bị lỏng. 
Hắn tiến lên một bước, ngồi xổm người xuống, nửa quỳ một chân, rất điêu luyện mà thay ta buộc lại dây giày cho tốt. 
Dây giày màu cam. 
Ta nói: “Cảm ơn.” 
Lâm Tổng vẫn trong trạng thái nửa ngất nửa mơ theo chúng ta quay về công ty, phất tay đuổi những người khác đi, lưu lại một mình ta trong phòng làm việc của hắn. 
“Luyện Phi, …” Hắn suy nghĩ nửa ngày làm sao tìm từ để diễn đạt, cuối cùng vẫn là hỏi thẳng ra, “Duẫn tổng tài vì sao phải giúp ngươi buộc dây giày?” 
Ta nhún nhún vai: “Ta cũng không phải hắn, ta sao biết được, vấn đề này hẳn là nên đi hỏi bản thân Duẫn tổng tài chứ?” 
Lâm Tổng vẫn không ngừng ngoắc nhìn ta: “Ngươi thật không biết?” 
“Những điều cổ quái của các nhân vật lớn, ta không có hứng thú biết.” 
Lâm tổng cụt hứng ngồi xuống, gãi gãi đầu: “Không nghe nói qua Duẫn tổng tài có thói xấu là thích buộc giày thay người khác a?” 
“Lâm tổng, hiện tại hẳn là nên lo lắng một chút đến công việc sau này là ký ước cùng chỉnh sửa dự án đi?” Ta bình tĩnh nhắc nhở hắn. 
Lâm Tổng tựa như một cái lò xo nhảy dựng lên, toàn bộ tinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-hoang-phan-hoi/113179/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.