Giấc ngủ này của Lâm Kiều ngọt ngào kỳ lạ, cậu đang lim dim thì bị Giang Tự thẳng tay đánh thức, xách valy lên xe buýt đến sân bay.
Chiều nay có lịch trình quay chụp bên phía tổ chức, bọn họ phải gấp rút bay đến Vân thị. Tất cả mọi người đều mệt mỏi không chịu được, Lâm Kiều vừa lên xe đã dựa vào vai Giang Tự ngủ thẳng cẳng, mãi đến lúc phải xuống xe mới được Giang Tự lay dậy.
"Này." Giang Tự đưa cậu một cái túi vải, "Kẹo của em."
Lâm Kiều vừa mở ra đã thấy hai hộp Ferrero, ánh vàng lấp lánh trông rất hấp dẫn.
"Anh mua thật à."
"Tôi đã đồng ý với em thì nhất định sẽ mua cho em rồi. Cẩn thận chút, đừng ăn quá nhiều cùng một lúc."
Lâm Kiều gật đầu, mở hết hai hộp ra, chạy tới đặt vào tay mỗi người hai viên kẹo, sau đó lại đưa Giang Tự hai viên, vừa lúc trong tay chỉ còn lại hai viên: "Em ăn hai viên này thôi."
Giang Tự bị hành động này của cậu chọc cho bật cười: "Còn biết mượn hoa hiến Phật đấy à?"
"...Là sao cơ?"
Giang Tự lắc đầu thở dài: "Nhóc thất học."
Lâm Kiều không vui, lầm bầm: "Không phải cả hai chúng ta đều chỉ có bằng cấp hai à? Anh dựa vào cái gì mà cười em chứ."
Giang Tự tỏ vẻ đắc ý: "Tôi có bằng tốt nghiệp cấp ba thật đấy."
Lâm Kiều: "???"
Cậu sửng sốt: "Trong hồ sơ của anh ghi bằng cấp hai mà."
"Khiêm tốn biết chưa." Giang Tự thầm thì, "Là một khoa quốc tế trực thuộc trường cấp ba tư thục."
Hiển nhiên Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-da-giua-mua-he/971067/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.