Lâm Kiều trải qua một cái tết khá trọn vẹn ở nhà họ Giang, hôm nào không phải đi ra ngoài cùng hai vị phụ huynh thì cũng là ở nhà chơi game nghịch chó cùng Giang Tự, cậu còn được nhận lời mời đến tham quan phòng thí nghiệm phát minh sản phẩm mới của Khoa Tấn, một lần này đã mở rộng tầm mắt của cậu, nhìn thứ gì cũng thấy mới mẻ.
Cậu trở nên vui tươi và tự tin hơn bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, từ một cây bông nhỏ khô héo được tắm mát bởi mưa xuân mà mọc thẳng lên.
Giang Tự thấy vậy mà mừng lắm, có cảm giác cuối cùng đứa con mình nuôi cũng trưởng thành rồi, càng ngày càng thích Lâm Kiều đến mức không thể nào buông tay.
Kỳ nghỉ của hai người kéo dài đến tận tháng hai, một năm Giang Tự cũng chỉ quay về nhà đúng một lần, vốn định ở lại thủ đô đến khi giải mùa xuân bắt đầu rồi mới về, không ngờ mấy ngày cuối của tháng hai anh lại nhận được cuộc gọi của Sầm Trúc, khiến anh không thể nán lại mà chạy ngay về Nam thị.
Ngày họp chuyển nhượng đã bắt đầu, đội một của KG trừ Bất Du ra đều đã đến hạn hợp đồng, Tiểu Ngư muốn rời đi. Từng người trong KG đều đã khuyên anh, nhưng ý muốn rời đi của Tiểu Ngư đã quyết, họ đành phải cầu viện khẩn cấp, gọi Giang Tự về giữ anh ta lại.
Giang Tự cảm thấy từ ngày anh giải nghệ thì chẳng khác gì lính cứu hỏa của KG, cuộc sống nhàn nhã trong tưởng tượng chẳng được trải nghiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-da-giua-mua-he/971041/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.