Tuy rằng đã thua thi đấu nhưng thật ra Lâm Kiều cũng chẳng đau buồn mấy.
Cuối cùng cũng không cần sớm chiều ở chung với Giang Tự nữa, cậu ăn xong bữa cơm chia tay thì vội vã thu dọn hành lý trốn về Nam thị, trở lại với nếp sinh hoạt streamer đầy hưng phấn.
"Các bảo bối ơi tôi đã về rồi đây!"
Trên màn đạn rộn ràng vui tươi, náo nhiệt chẳng khác gì ăn tết.
[Bà nó, streamer bạn follow đã phát sóng trực tiếp!]
[Kiều Kiều ơi mama nhớ cưng muốn chết]
[Đây đây, phát sóng trực tiếp để lộ mặt được không?]
"Tôi cũng rất nhớ mọi người đó." Lâm Kiều nhìn thoáng qua màn đạn, trả lời từng câu, "Không show mặt đâu, tôi thấy căng thẳng lắm."
[Kiều Kiều của chúng ta thanh tuấn như thế mà căng thẳng gì đâu]
[Tán thành]
[+1]
"Tôi căng thẳng thật ấy." Lâm Kiều cười nói, "Như này đi, tôi hát cho mấy người nghe được không?"
[Ô kê con dê!]
[Hát mấy bài của Châu Kiệt Luân à?]
[Có thể hát bài Nhân danh cha không?]
"Thôi đừng, hát bài kia không nổi." Lâm Kiều suy nghĩ rồi nói, "Hát Dạ khúc nhé."
Cậu nhanh chóng share màn hình thành hình thức karaoke, hát vào micro. Không thể không nói cậu hát rất đúng chuẩn, tuy rằng chưa đến mức như radio đêm khuya nhưng vẫn gọi là dễ nghe. Lâm Kiều không đọc màn đạn nữa, nghiêm túc hát một bài hoàn chỉnh, hát xong mới thấy lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp đã tăng lên kinh ngạc, chỉ trong thời gian một bài hát cậu đã thu được 50 đồng tiền quà.
"Cảm ơn mọi người... Sao tự dưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-da-giua-mua-he/970996/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.