Bởi vì studio ở ngay tầng dưới của ký túc xá nên ngày hôm sau Lâm Kiều ngủ đến tận 6 giờ rưỡi mới dậy.
Giường của Giang Tự đã trống trơn, chăn gối được gấp gọn gàng giống như bị chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế vậy. Lâm Kiều vật vã ngáp một cái, xuống giường đánh răng rửa mặt, đang rửa nửa chừng thì nghe thấy âm thanh chìa chọc vào ổ khóa, cùng với đó là mùi hương bánh bao hấp dẫn người khác.
"Không biết cậu ăn mặn hay ăn ngọt nên đã mua cả bánh bao thịt và bánh bao nhân trứng sữa cho cậu luôn."
Lâm Kiều lau mặt xong ra khỏi nhà vệ sinh, hít mùi hương của bánh bao một cách say mê, quyết định từ bỏ ý định rủ Thỏ và Tiểu Bạch đến nhà ăn ăn chung, cầm bánh bao nhân trứng sữa nhét vào trong miệng: "Cảm ơn đội trưởng Giang."
"Không cần khách sáo." Giang Tự vừa nói vừa ngồi xuống cạnh cậu, biểu cảm trên mặt vẫn rất nghiêm chỉnh nhưng khóe môi lại hơi nhếch lên, khiến Lâm Kiều vô cớ liên tưởng đến người cha già từ ái trong truyền thuyết, "Ăn xong thì đến phòng ghi hình."
"Vâng vâng!"
Giang Tự thấy bộ dạng ăn ngấu nghiến của cậu thì cảm thấy buồn cười, đưa sữa đậu nành mua cùng bánh bao đến trước mặt cậu: "Ăn chậm thôi, uống miếng sữa đậu nành đi."
Tự dưng Lâm Kiều thấy anh có hơi tốt với mình quá, nhất thời không kịp hình dung, chỉ nghĩ anh đang cảm thấy có lỗi vì chuyện năm ấy nên trong lòng cũng không muốn liên lụy đến anh quá nhiều: "Cảm ơn đội trưởng Giang, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanh-da-giua-mua-he/970988/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.