Tống Lương tỉnh dậy trong khoảng không vô định, xung quanh cậu ta chỉ còn bóng tối cùng cái lạnh đến thấu tim gan. Nhưng tất cả những gì còn lại của cậu ta là ý thức thể méo mó như quả bóng mềm.
"Lương à."
Người đàn ông bước đến bên ý thức thể của Tống Lương, đôi mắt đỏ như máu hiện lên nét thâm tình, giọng nói bên cạnh xót thương còn ẩn chút sung sướng khi thấy người gặp hoạ. Hay đúng hơn là thấy Tống Lương bị huỷ hoại.
"Thế mà lại thua họ rồi, Lương à"
Ý thức thể không có mắt mũi, nhưng nhìn qua cũng thấy nó đang run lên trong sợ hãi.
Người đàn ông tươi cười, nhưng trong mắt lại không có nửa điểm ý cười. Hắn ta chạm tay lên ý thức thể, chưa đến vài giây sau, máu của nó chảy òng ọc ra ngoài qua miệng vết thương, nom đen ngòm và bốc mùi như nước cống.
"Tha cho em. Xin ngài." Tống Lương thều thào.
Bernat phì cười:
"Em phải bị phạt chứ."
Máu đen lại tiếp tục tuôn ra.
Ý thức thể nhạt dần, trước khi biến mất, nó cầu xin:
"Thưa ngài, em nguyện ý trở thành trùng cái của ngài. Xin ngài, em muốn được sống. Chính tay em phải lấy mạng những kẻ đã hại em."
Người đàn ông nhướn mi, dường như còn phải cân nhắc thiệt hơn về lời đề nghị này. Nhưng Tống Lương lại một lần nữa cất lời:
"Em biết bí mật của nhị hoàng tử, nếu ngài đồng ý tha mạng cho em...
Bernat không vui nhíu mày, hắn ta có quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-vo-beta-cua-tuong-quan-enigma/3702449/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.