Cậu Đặng! Không phải cậu thích cô chủ nhỏ của mình sao? Sao không ngỏ lời?
Tiếng nói vọng lên từ phía cuối lớp. Đặng Minh Tiến liền rơi vào trầm tư.
Anh không đơn thuần là thích cô, mà vốn dĩ anh đã yêu cô rồi! Nhưng anh làm sao dám chắc mình có thể lo được cho cô chứ!
5 giờ chiều
- Tiến!
Nam nhân bên ngoài vừa nghe cô gọi liền mở cửa bước vào. Nguyễn Thanh Nhi đeo cặp trên vai, bước tới ôm lấy cánh tay rắn chắc kia.
" Chúng ta về thôi! "
Biết cô vẫn còn buồn, anh vòng tay ôm lấy bờ vai yếu ớt, dáng vẻ lạnh lùng vơi đi muôn phần.
- Cô chủ đừng nghĩ nhiều! Không tốt cho sức khỏe!
- Tôi không có nghĩ nhiều, chỉ là không chịu được thôi!
Từng giọt nước mắt của cô rơi xuống, như từng cú đánh thẳng vào tim anh, đánh bao nhiêu đau bấy nhiêu!
Buông cánh tay anh ra, cô một mình bước đi trước. Anh liền theo sau!
Nhìn thân thể yếu ớt phía trước, anh không kiềm được mà muốn ôm cô vào lòng.
Vừa tự bước đi không lâu, cô gái nhỏ lại ngồi thụp xuống, vô lực ngã về sau.
Đặng Minh Tiến liền nhanh chóng đỡ lấy cô.
Nguyễn Thanh Tùng vừa từ trong lớp bước ra, đưa cặp cho vệ sĩ, cúi xuống ôm lấy thân thể nhỏ bé đang run rẩy.
Nửa tháng sau, Đoàn Tùng Anh - người yêu của cô sau chứng kiến mọi cảnh thân mật của cô và chàng vệ sĩ riêng của mình, tự bản thân cũng hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964421/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.