Vào tháng chín, hai đứa trẻ của hai nhà đều quay lại trường học, Cốc Tuân và Lôi Việt rảnh rang không ít. Lôi Việt vẫn như cũ, quản lý công việc kinh doanh của gia đình, thỉnh thoảng sẽ về nhà giúp đỡ một tay nhưng ba anh luôn cằn nhằn:
“Mới chỉ thấy con bé đến có một lần, còn không phải là gặp mặt chính thức, không có ý định gì thì chia tay đi, nhìn con bé này cũng lớn rồi, sao ngay cả một chút lễ phép cơ bản cũng không hiểu…”
Ông lão khẩu xà tâm phật, cũng không nói là không thích Cốc Tuân, chủ yếu chỉ mong con trai sớm thành gia lập thất.
Lôi Việt không còn cách nào, đành nói: “Con phải ra mắt ba mẹ cô ấy thì mới dẫn về gặp ba được chứ!”
“Vậy mày đi đi chứ!”
“Con…”
Nghĩ tới đây, Lôi Việt như bị rút cạn hết sức lực, ném cái muỗng xuống rồi ngồi xuống cái ghế ngay trước cửa, ông Lôi nhìn con trai: “Chia tay thật đấy à?”
“Chia cái gì mà chia, mới tốt đẹp được bao lâu!”
“Hừ, tao nhìn tướng mày là biết mày không giữ được người ta rồi!”
“Ba đừng có xem thường con trai ba nữa được không?”
“Vậy mày nói đi, con bé hồi mấy năm trước đâu, sao hai đứa chia tay?”
“Ba!” Đừng có lôi chuyện cũ ra nữa được không!
Lôi Việt giận trừng mắt nhìn, trong phút chốc mất đi sự kiên nhẫn thường ngày, vì sắp đến giờ cao điểm nên anh cố đi làm.
Thật không may, hôm nay Bộ Y Tế kiểm tra đột xuất khách sạn anh làm, phát hiện các biện pháp phòng cháy chữa cháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-voi-chiec-tap-de-de-thuong/1022897/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.