Sau một đêm nằm quay lưng thấp thỏm, sáng hôm sau Lôi Việt đã dậy từ rất sớm. Anh bị Cốc Tuân làm nhục ở nhà, sự tự ái trong lòng nổi lên mạnh mẽ kích thích anh, phẫn uất thiêu đốt, thúc giục anh lấy ra một chút khí thế cuối cùng còn sót lại nhanh chóng đứng dậy, định rời đi ngay lập tức.
Người nằm bên cạnh còn chưa tỉnh. Cốc Tuân vẫn ngủ ngon như thường, đôi mắt bình tĩnh khép lại, Lôi Việt liếc mắt nhìn cô một cái, đột nhiên lại không nỡ rời đi.
“Đồ phụ nữ xấu xa.” Anh lẩm bẩm.
Cốc Tuân chỉ “ừ” một tiếng, chuyển mình, rồi lại vùi mặt vào trong chăn.
“…”
Lôi Việt rời giường đi ra ngoài. Cốc Tuân mới rời chăn thức dậy, đối diện với bản thân mà tự hỏi: “Mình thực sự xấu xa đến vậy sao?”
…
“Dĩ nhiên vậy!”
Kim Dũ Giai trả lời cô chắc như đinh đóng cột.
“Tại sao chứ?”
“Còn sao chăng gì? Người ta là muốn nói tình cảm chân thành với cậu, còn cậu lại chỉ quan tâm đến thân xác người ta”. Trong giọng nói của Kim Dũ Giai mang theo vài điểm tiếc nuối: “Loại quan hệ của hai người, ai động lòng trước thì người đó thua. Anh ta thực sự đã thua trong tay cậu rồi!”
“Tớ đâu chỉ quan tâm mỗi thân xác người ta đâu. Tớ cho rằng chúng tớ ở bên nhau là đã đạt được thỏa thuận hợp tác chung, ai ngờ đâu anh ta lại muốn kết hôn chứ…” Giọng nói Cốc Tuân có hơi chột dạ: “Hơn nữa mới ở chung chưa được bao lâu, mới hơn ba tháng thôi?”
“Muốn trách thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-va-chiec-tap-de-de-thuong/927188/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.