Edit/Beta: Mướp.
Trải qua một đêm nhễ nhại mồ hôi, Lôi Việt lúc ngủ mơ màng nói mớ, lúc anh tỉnh lại trời đã sáng choang, bên cạnh chỉ còn lại chiếc gối trống. Đêm qua ngủ anh chỉ mặc chiếc quần lót nên phần lưng bị gió lạnh điều hòa thổi đến tê cứng nhất thời không thể cử động.
Ơ? Người đâu rồi?
Phòng ngủ trống trải, không còn dấu vết của người khác, chỉ còn lại mùi hương thoang thoảng của chị gái…
Nhớ lại hết thảy những điều xảy ra đêm qua, mặt Lôi Việt chợt ửng đỏ lên, đây là lần đầu tiên của anh, phóng túng và cuồng nhiệt với chị gái xinh đẹp, nghĩ đến thôi đã thấy xấu hổ đến nghẹt thở.
Lôi Việt ngồi dậy dụi mắt, nhớ mang máng sáng sớm anh có tỉnh dậy một lần, Cốc Tuân nói với anh cô phải đi làm. Anh vội vã lật ga giường tìm điện thoại di động, đã 12 giờ rưỡi.
“Ôi mẹ ơi!”
Anh vỗ đầu một cái rồi nghĩ, xong rồi, đã qua thời gian ăn trưa, buổi trưa Cốc Tuân sẽ ăn gì đây!
Anh vội vàng gọi điện hỏi, kết quả điện thoại của đối phương truyền đến âm thanh “Đường dây đang bận”, Lôi Việt không còn cách nào khác phải nhắn cho cô trên wechat: “Trưa nay ăn gì? Thật xin lỗi, anh dậy trễ, buổi tối nhất định sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho em!”
Không bao lâu sau khi nói chuyện điện thoại xong Cốc Tuân nhận được tin nhắn, khóe môi không khỏi nhếch lên, tại sao anh luôn khách sáo như vậy chứ, đúng là một tên ngốc.
“Không cần, buổi tối em có hẹn, anh tự ăn đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-va-chiec-tap-de-de-thuong/242952/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.