La Tiểu Sanh là nhờ sự ấmáp ở hai bên gò má mà tỉnh dậy, khi đó vẫn còn gió mưa, bên tai toàn bộ làtiếng gào thét của mưa rền gió dữ. 
Cô mở mắt ra, mơ hồ trướcmắt trở nên rõ ràng hơn, sau đó cô nhìn thấy hàng chân mày quen thuộc của Quỳ. 
"Tiểu Sanh?"Quỳ thấy cô tỉnh lại, ánh mắt lo lắng bỗng nhiên tràn ngập vui mừng. 
La Tiểu Sanh muốn gật đầuvới hắn, mới giật giật cổ, lại phát hiện cả người đều đau nhức làm cho cô khôngnhịn được kêu lên thành tiếng, nhưng mà từ cổ họng cũng chỉ là những thanh âmkhàn khàn mà thôi. 
"Đừng nhúcnhích!" Quỳ vội đè vai cô lại, "Em bị sốt, phải nghỉ ngơi cho thậttốt." 
Bị sốt? Sao cô lại bịsốt? La Tiểu Sanh bắt đầu hồi trước chuyện xảy ra trước khi bị hôn mê, nhắm mắtlại, trước mặt cô tất cả đều là ánh sáng của những tia chớp rét lạnh, mưa nhưtrút nước xuống. 
Cô bỗng nhiên mở mắt ra,giãy dụa nắm lấy tay Quỳ, nói năng lộn xộn, "Anh...... anh có sao không?Gió...... rất lớn...... lại còn có mưa......" 
Mắt Quỳ hạ xuống, đồngthời nắm chặt lấy tay cô, "Vì anh sao? La Tiểu Sanh, em thật sự là đồngốc." 
Môt tia chớp xẹt quakhông trung, ánh sáng trắng xuyên qua song cửa gỗ chiếu vào nơi tay họ nắm lấynhau. Hai ánh mắt đối diện nhau trong trầm mặc, trong căn phòng nhỏ tĩnh lặngnày, ánh đèn vàng nhạt nhẹ nhàng lay động, khoá chặt hai con tim lại với nhau. 
Bỗng nhiên Quỳ cúi ngườixuống, ôm chặt La Tiểu Sanh vào ngực. 
"Đồng ý với anh,đừng bao giờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-trong-hoa-huong-duong/2340185/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.