Trong gió nam tháng sáu,La Tiểu Sanh mai táng một tình yêu đơn phương đến gần năm năm, cùng lúc đó hạtgiống trong lòng cô lại hướng về cây hướng dương kia nảy mầm, nở ra đoá hoavàng óng ánh hướng theo ánh mặt trời.
La Tiểu Sanh đang yêu.
Tháng sáu lặng lẽ trôiqua, tháng bảy nóng như lửa rốt cục đã đến.
Đây là một mùa rất thíchhợp để nói chuyện yêu đương.
Mỗi khi mặt trời xuốngnúi, bên đồng ruộng, cạnh hồ nước, bờ sông nhỏ... sẽ vang lên tiếng cười vui vẻcủa La Tiểu Sanh và Quỳ, phía sau dấu chân bọn họ cỏ lại mọc xanh lan tràn trênđê, bị sóng nước xô vào, tạo nên những chấm nhỏ lấp lánh.
Đó là dấu vết lưu lại củahạnh phúc.
Những ngày bình thản lạitràn đầy tiếng cười.
Quỳ sẽ luôn mỉm cười xuấthiện lúc mặt trời xuống núi, lại đương khi ánh nắng ban mai chiếu sáng lại lặnglẽ rời đi. Mỗi khi đến lúc đó, La Tiểu Sanh sẽ lấy dụng cụ vẽ tranh ra, tìm mộtvị trí thích hợp, lẳng lặng ở trong sân vẽ hoa hướng dương.
Bức hoạ lần trước bị giómưa làm bẩn, cho nên cô muốn vẽ lại cho Quỳ một bức khác.
Lúc này đây cô vẽ tranhthật chuyên chú, mỗi khi cô cầm bút vẽ đối diện với hắn, thế giới bọn họ dườngnhư chỉ có hai người với nhau.
Hoa hướng dương vẽ trongtháng bảy, đến tháng tám rốt cục mới hoàn thành.
Vẽ xong bức tranh La TiểuSanh rất vui vẻ, ôm tranh chờ đến lúc Quỳ xuất hiện. Khi trời tắt dần tia nắngcuối cùng, Quỳ như thường lệ xuất hiện trong sân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-trong-hoa-huong-duong/2340181/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.