Khi họ lấy xe xong thì anh cũng đạp xe tới.
- Nhật: Xong rồi
- Hà: Ờ......
- Vân: Sao thế?
- Hà: Không có gì, tôi sợ bị ngã thôi
Cả đám phì cười, anh thì cũng chẳng kìm lại được mà phì cười. Cô thì ngại một chút mà cũng chẳng biết nói gì, nhưng họ cũng im lặng lại mà nhìn anh
- Khánh: Này, ông cười à?
- Nhật: Ông có thể cấm tui chắc?
- Hải: Lâu rồi... mới thấy ông cười như thế đấy
- Hà: "Nhật... đang cười? Rõ ràng cười lên như vậy rất đẹp mà lại không cười nhiều, cứ tỏ ra bộ mặt chẳng quan tâm điều gì"
Anh đã 'giản cơ mặt' ra và vẫn giữ nụ cười
- Nhật: Bà sợ té à? Tôi không ngờ bà là thánh chạy nhanh thế mà cũng sợ té đấy
- Hà: Xí, tại hồi đó thằng Kiệt nó chở làm tôi té nên sợ thôi
Anh lại một lần nữa phì cười khiến cô ngại hơn:
- Nhật: Thiệt tình, đã sợ té vậy rồi còn chạy nhanh. Không hiểu nổi bà nữa. Được rồi, bà lên đi, tôi đảm bảo không té đâu, chỉ là bà ngoan ngoãn ngồi yên là được
- Hà: Ừm...
Cô chậm rãi ngồi yên sau lưng anh, anh lại nói một câu khịa 'người bạn thân' nào đó
- Nhật: Ngồi vững nhé, đừng phá giống như 'thằng nào đó' là được
Mọi người đã biết anh đang nói ai nên ánh nhìn của họ đã tập trung vào Khánh
- Khánh: Hơ.. hơ
- Trí: Nhật! Cậu chỉ đạo đi
Cô lại hành động một pha bất ngờ khiến mọi người phải kinh ngạc, cô ôm chầm lấy anh khiến anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-trong-giac-mo-nam-xua/441782/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.