Ê, Bảo Dương. Tôi hỏi cậu nè! Chiều nay cậu thi đấu à?? _ Sau khi nghe nhỏ Ngọc thông báo, tôi liền chạy đi tìm cậu. Khi tôi vừa lướt qua phòng thư viện thì thấy cậu nên tôi chạy một mạch cong khu tới đó, vừa thở lấy thở để, cộng thêm cái miệng không ngừng hỏi cậu.
Cậu quay đầu lại nhìn tôi. Trong chốc lát, mặt cậu biến đổi ngay lập tức. Từ nét mặt bình thản bỗng dưng chuyển sang đen sì như con mực. Cậu lạnh giọng, ánh mắt lóe lên tia đỏ ngầu hỏi tôi:
- Ai nói cho cậu biết! Ai, nói mau??
- Ai nói cho tôi biết thì kệ đi! Trả lời tôi trước đã. Có phải không???... _Tôi thấy khó hiểu nhưng chẳng đợi chẳng chờ, tôi cứ ngang bướng cãi lại cậu. Mặc cho cậu đang tức giận đến cỡ nào. Chẳng lẽ việc này khó khăn đối với cậu lắm hay sao mà cậu cứ chẳng mở miệng trả lời mà đùng đùng lớn tiếng với tôi.
Chẳng đợi tôi nói hết câu. Cậu đã quay lưng bỏ đi với một tiếng thở dài thườn thượt. Tất nhiên, cậu cũng ném lại cho tôi một câu. Nhưng đó không phải là câu tạm biệt hàng ngày mà cậu dành cho tôi. Trái lại, đó là một lời cảnh báo, một lời cảnh báo không có gì là bình thường: "Chiều nay, cậu không được đến đó!"
Tôi phân vân trong bể suy nghĩ của tôi mà tôi đã tự đặt ra. Tại sao tôi không được đến. Chắc chắn là phải có gì uẩn khúc sau này! Thế là máu thám tử trong người tôi bỗng nổi lên. Không thể khoanh tay đứng nhìn, tôi liền tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-nam-ay-toi-yeu/61737/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.