*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Bánh Trứng
Mộc Miên lại mơ thấy giấc mơ kia.
Mặt trời chói chang nhô lên cao, nắng gắt như muốn thiêu rụi đất đai, cô đứng dưới tòa nhà, tuy có gió thổi tới nhưng mồ hôi vẫn toát ra. Phía trên kia, vạt áo người thanh niên đang đứng trước gió tung bay. Anh giống như một vị thần, cứ đứng trên cao nhìn xuống mọi thứ. Khuôn mặt anh mang chút bói rối, sau đó khóe miệng khẽ cong lên thành một nụ cười.
Cặp mắt xinh đẹp cong lên như trăng lưỡi liềm, đáy mắt anh toát lên thứ ánh sáng như ánh sao trên bầu trời đêm.
Đó là lần đầu tiên Mộc Miên thấy anh cười.
Anh cười lên vô cùng đẹp, gương mặt không giống người phàm trần.
Cô mở to mắt, nhìn lên bầu trời, sợ hãi nhìn khuôn mặt của anh. Dưới bầu trời xanh thẳm, anh mặc áo sơ mi trắng toát, giống như thiên thần bước xuống trần gian.
Nhưng chỉ một giây sau, anh khẽ giang tay ra và nhảy xuống.
Một tiếng động lớn vang lên, máu tươi từ trong cơ thể anh trào ra ngoài. Mộc Miên trừng hai mắt, cả người cô run rẩy, móng tay bấu chặt vào trong da thịt.
"A!" Tiếng thét chói tai vang lên, Mộc Miên hoảng sợ mở mắt ra. Thứ đầu tiên cô nhìn thấy là trần nhà. Mộc Miên thở hổn hển, quần áo trên người đã sớm bị mồ hôi làm cho ướt đẫm. Cô lấy tay ôm ngực, từ từ điều chỉnh hô hấp, dần dần buông lỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-khoi-ngo-tram-lang/219809/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.