Trên bục giảng, giáo viên còn đang cố gắng giảng bài, thanh âm to lớn vang dội, lực xuyên thấu cực đại.
Lâm Mộ An ngây ngốc nhìn, trong đầu lại không ngừng hiện lên từng gương mặt.
Nam nữ quen thuộc lại xa lạ.
“Ba em đã giúp em liên hệ với trường học, tách ra đối với em cùng Lâm Hành đều tốt.”
“Dù sao bạn đầu, ba em cũng tính tốt nghiệp cấp ba xong sẽ cho em đi du học, bây giờ cũng chỉ đi trước mà thôi.”
“ Thầy có thể mặc kệ dung túng em, nhưng chuyện này lại liên quan đến tiền đồ của em, tuyệt đối không cho thương lượng.”
“Miên Miên từ nhỏ đã nói, muốn trở thành một nhà khoa học, chỉ là hiện tại, em ấy chỉ nghĩ muốn cùng em ở bên nhau, chẳng sợ…… Cả đời sẽ mãi ở Giang thành.”
“ Mộ An, em không thể ích kỷ như vậy, con bé chắc chắn sẽ có một tương lai tốt hơn.”
“Lâm Mộ An, thầy không biết Mộc Miên tại sao lại đột nhiên bị ma quỷ ám ảnh, nhưng em nhìn em xem, có tư cách gì xứng đôi với em ấy, lần này cần không phải gia đình Lâm Hành không truy cứu, em đã vào cục cảnh sát!”
“ Con bé về sau sẽ tiếp xúc với nhiều người, nhiều việc, còn có tri thức, cùng với cái người
đến đại học còn chưa chắc đã vào được như em, là hoàn toàn không giống nhau.”
“Em cho rằng hiện tại còn trẻ nê thích vô tri nông cạn, nhưng em có thể chiến thắng được thời gian cùng hiện thực sao?”
Dường như toàn thế giới đều như ông nói, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-trai-khoi-ngo-tram-lang/1126703/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.