Lúc ăn sáng, Lục Tiểu Phong vừa nhìn tờ báo trong tay,vừa ăn cái bánh nướng trứng tình yêu mà người nào đó chuẩn bị vì nàng, thêm mộtly cà phê thơm nồng nàn, nếu như không có người liên tục trừng mắt nhìn nàng,bữa sáng lập tức trở nên hoàn mỹ.
Lục Tiểu Phong thật sự không chịu nổi thở dài, nói:“Anh trừng em làm gì?”
Tô Trí Nhược lập tức di chuyển tầm mắt, như không cóchuyện gì nói: “Nói cái gì đó, tôi không có trừng em.”
“Em đã bị anh trừng đến mức ăn không vào nữa.”
Tô Trí Nhược có chút theo thói quen sờ sờ cánh mũi,vẫn không nhìn thẳng về phía cô ấy: “Không cho phép lãng phí bữa sáng.”
“Được rồi, anh đã không muốn nói, em có mấy lời muốnnói.” Lục Tiểu Phong đem cà phê uống xong, đặt ở trên bàn.
Tô Trí Nhược quay đầu lại, liếc mắt nhìn cô ấy mộtcái, lại cúi đầu.
Lục Tiểu Phong hơi chần chừ, cuối cùng quyết định nóithẳng: “Là như thế này, anh xem có thể tạm thời trước tiên dọn ra ngoài ở mộtthời gian ngắn hay không?”
Sáng sớm suy nghĩ bay bổng của Tô Trí Nhược đột nhiênbị người ta dùng sấm sét đánh trúng, tỉnh táo lại như một kỳ tích, sau hai giâyngẩn ra, hắn đột nhiên nhảy dựng lên: “Em nói cái gì? Em không cảm thấy rấtbuồn cười hay sao, ngày hôm qua còn hôn môi với tôi, hôm nay liền muốn đem tôiđuổi ra ngoài?”
Anh ta vừa nói xong, vẻ mặt Lục Tiểu Phong cứng lạitrong nháy mắt, tiếp theo tỉnh ngộ, khó trách sáng sớm nay tiểu tử này rất cổquái, chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-to-dai-chien-bach-cot-tinh/2787324/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.