Khi Lục Tiểu Phong tỉnh lại, bên ngoài trời vẫn tối,mùa đông mặt trời không có mọc sớm như vậy.
Bây giờ vẫn còn sớm, thế nhưng nàng lại không ngủ thêmđược nữa.
Hôm nay có chút khác biệt, nàng cảm thấy được, hìnhnhư là trái tim, nhịp đập so với ngày thường đều nhanh hơn, cũng rất nhẹ nhàng,lúc rời giường cũng không có cảm giác mê man, mạch suy nghĩ rõ nét đến khó tin.
Lục Tiểu Phong bước ra khỏi cửa phòng, đèn trong phòngkhách đang bật, rèm cửa sổ mở một nửa, cửa sổ mở toang ra, có thể nghe thấytiếng chim hót trên cành cây ở bên ngoài, Lục Tiểu Phong đứng ở trước cửa sổvươn vai một cái, tinh thần cảm giác sảng khoái rất nhiều, nghe thấy sau lưngcó tiếng bước chân, nàng vừa quay đầu lại, Tô Trí Nhược mới từ phòng bếp đi ra,anh ta đang uống nước, thời điểm liếc mắt nhìn thấy nàng giật mình ngạc nhiên,lập tức ho khù khụ, cả khuôn mặt bị sặc đến đỏ hồng. (đúnglà có tí tình vào có khác, nhìn cái gì cũng thấy đẹp =)))
“Em… làm sao em lại dậy sớm như vậy.”
Anh ta vẫn chưa sặc xong, nước trong chén đều vung vẩyra ngoài, đỏ ửng trên mặt đỏ thẳng đến tận sau tai, dường như còn đỏ hơn cả màumã não thượng đẳng.
Nàng lại ngửi được mùi bạc hà nhàn nhạt trong khôngkhí, sạch sẽ mát lạnh, giống như con người anh ta vậy. Thật kỳ lạ, bồng nhiênnàng có loại dự cảm, hôm nay nàng có thể viết ra một tình tiết mới.
Lục Tiểu Phong lâng lâng quẹo vào phòng tắm, hỏi lại:“Vì sao em không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-to-dai-chien-bach-cot-tinh/2787312/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.