Khi Lục Tiểu Phong nhận được điện thoại của NghiêmChính liền đoán được ông ấy muốn nói gì, giọng điệu của Nghiêm Đội nghe thấythực sự không bình thường: “Chuyện của Tô Trí Nhược là cô khuyên bảo giúp đỡcậu ta a.”
“Không tính là khuyên bảo, chỉ là nói vài câu.”
“Cám ơn, bây giờ cậu ta đã khôi phục lại bình thường,cho dù là tôi cũng không biết dùng cách gì khuyên bảo cậu ta mới tốt.” NghiêmChính nói nghe vô cùng ân cần.
Lục Tiểu Phong nhìn chằm chằm con trỏ trên màn hìnhmáy tính, thấp giọng nói: “Vậy là tốt rồi, Nghiêm Đội không cần phải khách khínhư vậy với tôi, chẳng qua tôi chỉ không muốn nhìn thấy phiên bản hai của mìnhthôi.”
Đầu kia hơi im lặng một lúc, nói: “Chuyện của tiểu tửđó để cô phải lo lắng, nếu cô thấy ở cùng chung một chỗ với cậu ta không thoảimái, hay là tìm một cơ hội để cho cậu ta dọn ra ngoài đi. Dù sao ở cùng một chỗvới cậu ta sẽ có nhiều khi nhớ tới chuyện cũ không vui, không cần phải… làm chomình khó chịu.”
“Không sao, tôi không cảm thấy có gì bất tiện, tôichắc chắn sẽ có chừng mực…” Lục Tiểu Phong nghiêng tai, nghe thấy tiếng mở cửa,lập tức nói: “Anh ta đã về, tôi cúp máy đây.”
Di động vừa mới cúp, cửa đã mở ra, Tô Trí Nhược trongtay cầm theo hai cái gói to đi vào.
Mặc dù biết anh ta đã tỉnh lại một lần nữa, nhưng LụcTiểu phong không xác định được thái độ của vị đại gia này đối với nàng có khôiphục bình thường hay không, cho nên không dám liều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-to-dai-chien-bach-cot-tinh/2787279/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.