Trên thế giới này, có một loại sinh vật, tên là Tô TríNhược.
Cái sinh vật tên tục là yêu nghiệt đó, có thể tự mìnhbiến thái, càng có thể làm cho người ta biến thái theo, có thể tự mình phátđiên, càng có thể làm cho người ta phát điên theo, lợi hại nhất chính là anh tacó thể dùng lời nói ác độc vô nguyên tắc mang tính chất mặt dày đáng ghét, đẩycả chính mình cùng người khác vào tình thế tiến thoái lưỡng nan mệt mỏi.
Cuối cùng Lục Tiểu Phong cũng có thể quay về cuộc sốngtốt đẹp trước kia của chính mình, nàng tính rằng sẽ ngủ đến tận giữa trưa, sauđó chờ Khả Nham đến đón nàng đi ra ngoài, nhưng nàng vẫn chưa an toàn đi đến TôChâu (ý nói chị chưa ngủ đủ giấc),đãbị người nào đó đánh thức.
Lục Tiểu Phong đeo kính mắt lên đè xuống lửa giậntrong lòng mở cửa phòng, Tô Trí Nhược ăn mặc chỉnh tề đứng ở ngoài cửa mặtkhông chút thay đổi nói: “Tôi phải đi làm.”
Lục Tiểu Phong sửng sốt, đầu óc rất không linh hoạt:“Ah, vậy anh đi đi, nhớ khóa cửa cẩn thận.” Nàng đang muốn đóng cửa, một cáichân đã tiến đến chặn lại.
“Đưa tôi đi làm.”
Lục Tiểu Phong nhìn chằm chằm cái bàn chân kia cố sứcnghĩ một lát, nhưng vẫn không thể hiểu được tình hình.
“Nhanh lên không tôi đi muộn.” Tô Trí Nhược không quábình tĩnh đối với cô gái luôn luôn ngớ ngẩn kia nói: “Thay quần áo, cầm chìakhóa xe đi ra ngoài cùng tôi.”
“Vì sao tôi phải đưa anh đi làm?” Hơn nửa ngày, hệthống suy nghĩ của Lục Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-to-dai-chien-bach-cot-tinh/2787262/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.