Từ dạo thu qua trời cứ ấm mãi, tới tận đầu tháng 10 cơn gió lạnh đầu tiên mới ùa tới xua tan tàn dư của mùa hè, bầu trời trong vắt không một gợn mây, chẳng nhìn thấu trăng tỏ.
Trần Hải Thiên vẫn nói chuyện với Nothing như mọi khi, cuộc chuyện trò của họ chưa từng vượt qua giới hạn an toàn lần nào nữa.
Sau khi Nothing nhận được bánh trứng nướng thì viết cho anh một lá thư trên diễn đàn, nội dung gọn lỏn một câu: [Bánh trứng nướng đập xẹp lép biến thành hình tròn, làm nóng lên ăn vẫn ngon như thường.]
Anh không đáp lại, cũng không hỏi có phải Nothing ở Đài Trung không, thời tiết ở Đài Trung thế nào, Đài Trung có gì hay. Bọn họ vẫn thế, lên mạng đợi đối phương, gửi những tin nhắn đượm mùi dung tục và viết cho nhau các lá thư tràng giang đại hải vẩn vơ đâu đâu.
Anh kể Nothing nghe bánh hạt tiêu[1] rất ngon, mùa thu mà được cầm trong tay chiếc bánh hạt tiêu nóng hổi sẽ cảm thấy hạnh phúc đang miên man chảy xiết quanh mình.
Nothing nói với anh về bánh sandwich vị lạc hạt tiêu[2]: [Đổ bột nhão vào trong chảo thật to, rưới thêm bột lạc và đường (phân ra làm đường đỏ và đường trắng),đợi khi bột chín rồi thì tách ra cắt thành miếng tam giác. Ôiii ~ hạnh phúc mới lãng mạn thơ mộng làm sao *mắt ánh lệ*]
Anh đọc thư xong thì lập tức vào phòng bếp làm bánh đậu đỏ lạc tiêu.
[Nhà hàng nọ có mấy món ăn nghe tên thì mĩ miều hoa lệ lắm, nào thì “Rượu đỏ hầm thịt bò”, “Vịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tim-thay-nguoi/158728/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.