*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: A Cẩn
Con mèo của tôi tên là Schrodinger (Tiết Định Ngạc)
Tôi nghĩ trên thế giới có rất nhiều mèo đặt tên là Schrodinger, vì cả thế giới đều biết đến tên mèo Schrodinger.*
Vì lẽ đó, mèo của tôi có tên là Schrodinger cũng chẳng có gì lạ cả.
Lúc mở cửa, Schrodinger đang ngồi xổm trên cửa tử đựng giày chờ tôi. Trong căn phòng tối mờ, con mắt xanh lập lòe làm tôi dâng lên cảm giác sờ sợ.
Tôi ngồi xổm xuống đổi giày, Schrodinger từ nóc tủ giày nhảy xuống, dùng móng vuốt bấu lấy quần tôi nỗ lực bò lên.
Đổi giày xong, tôi ôm nó lên. Nó nằm gọn vào trong lòng tôi, thoải mái kêu ‘meo~’ rồi duỗi dài người ra, dùng mũi ngửi ngửi mặt tôi, ngửi xong thì lại nằm lười như cũ.
– Ngửi được mùi gì đấy?
Đương nhiên là nó không trả lời tôi rồi, đây chỉ là thói quen tôi và nó nói chuyện với nhau mà thôi.
Tôi ôm nó vào nhà, một tay mở chạn bát ra, lấy túi thức ăn cho mèo chỉ còn hơn nửa rồi đổ nốt vào bát cho Tiết Định Ngạc.
Tiết đại gia hài lòng grừ một tiếng rồi không hề lưu luyến ruồng bỏ ôm ấp của tôi.
Thật là phũ quá đi mà.
Tôi dùng mũi chân đẩy nó một cái và nhận lại tiếng kêu với thái độ không vui của Tiết đại gia.
Thức ăn dự trữ trong tủ lạnh đã gần hết, chỉ còn có mấy quả trứng gà tội nghiệp cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tien-ca-be-nho/30429/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.