Một ít tơ lụa rách nát còn chật vật lưu lại trên người Silla, trắng như ngọc trai và màu xám bạc ẩm ướt, đắt đỏ lộng lẫy.
Silla ngồi xổm xuống, hai tay ôm lấy đầu gối, cẳng chân khép lại, liều mạng dựa vào bức tường, đây là tư thế duy nhất để cậu che đậy thân thể nửa loã lồ của mình.
Nửa năm nay cậu đã phải chịu đựng quá nhiều tra tấn cùng sỉ nhục, người mẫu phòng vẽ tranh, thực ra công việc này không hề đê tiện, chỉ tiếc là đám người thuê Silla toàn một lũ hạ lưu bỉ ổi………. Những hành động gây rối cùng ánh nhìn chăm chú kinh tởm cũng đã sớm trở thành chuyện bình thường.
Mất đi lớp vải che đậy cơ thể, mồ hôi đầm đìa trên da nhanh chóng trở nên lạnh lẽo, Silla lạnh đến phát run, khuỷu tay phải do bị ép cong lại đã bắt đầu đau nhói.
- --Đọc FULL tại truyentop.net---
Những chấn thương vì làm việc quá sức bởi các thùng hàng trên bến tàu vẫn chưa lành, cánh tay phải vẫn luôn gây ra cảm giác đau đớn khi bị uốn cong lại đến một mức nhất định. Cậu cũng đã từng dùng các loại thuốc điều trị rẻ tiền, nhưng dường như không có hiệu quả cho lắm, liền không nỡ phí thuốc vào người mình nữa. Cậu càng nguyện ý dùng mấy đồng tiền kiếm được để bồi bổ cho Đạo Văn, cho hắn ăn thêm vài bữa thịt cừu hầm đậu, dù sao cậu không còn làm mấy việc nặng nhọc đó, cũng không nhất thiết phải có một cánh tay khỏe mạnh.
………Nhưng ngay cả Đạo Văn cũng muốn làm cậu tổn thương sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tho/1020734/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.