Đến trước vách đá trên đỉnh núi, Kalinger thả tinh linh xuống, Sương vuốt ve lên vách đá nhám sì trong khi yêu cầu anh, “Ngài thợ săn tiền thưởng, xin ngài hãy hứa với tôi một điều.”
Kalinger hỏi, “Đừng gọi tôi như thế, gọi tên của tôi dễ hơn mà?”
Sương ngoái đầu nhìn anh rồi hỏi, “Xin lỗi… ngài tên là gì?”
Kalinger dở khóc dở cười nhắc lại tên của mình, lần này Sương nghiêm túc nhẩm lẩm và lặp lại yêu cầu một lần nữa, “Ngài Kalinger, ngài hãy hứa với tôi, dù ngài nhìn thấy gì trong tháp cũng làm ơn hãy giữ bí mật.”
“Đương nhiên rồi, thợ săn tiền thưởng đều rất kín tiếng.” – Kalinger hứa.
Sương gật đầu yên tâm, niệm câu thần chú mở cổng, cánh cửa vào tháp Trụy Nguyệt xuất hiện trên vách đá như lần trước.
Lần vào tháp này có thể cảm giác rõ ràng bầu không khí bên trong đã thay đổi, âm u và ẩm thấp hơn, cũng lạnh lẽo hơn, nói chung là càng không thích hợp để sinh sống.
Sương dẫn Kalinger đi thẳng đến chiếc đĩa đá di động, Kalinger hỏi điều mà anh đã chắc chắn, “Có phải muốn xuống tận đáy tháp phải vượt qua hàng rào pháp thuật hay không?”
Sương đáp, “Có rào bảo hộ thật, đơn giản là một mình ngài không thể vượt qua nhưng nếu đi cùng với tôi thì có thể, hàng rào chỉ mở ra với mình thầy Tịnh Hồ, người ngoài muốn vào phải được ông ấy dẫn đi cùng.”
Lần di chuyển bằng đĩa di động lần trước vẫn có thể nhìn thấy rõ khung cảnh của từng tầng, nhưng lần này càng đi xuống sâu thì cảnh vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tho-san-tien-thuong-di-den-rung-sau-nui-tham/982148/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.