Hoàng hôn, trời đang quang đãng chợt đổi sắc, chả mấy chốc đã mưa rào. Kalinger kéo mũ chùm, túm áo khoác, kiên trì giục ngựa trên đường.
Khi màn đêm hoàn toàn buông xuống và mưa ngừng thì Kalinger cũng tới cột mốc đường cắm bên ngoài làng Cây Đen. Trên bìa núi xa xa túm tụm những ngôi nhà nhỏ xíu, có lẽ vì đã muộn cùng trận mưa tầm tã nên không còn khói bếp cũng như ánh đèn, cả ngôi làng im lìm trong bóng tối.
Tới gần làng Cây Đen, Kalinger xuống ngựa. Các ngôi nhà đóng cửa im ỉm, khi anh đi ngang qua, có người tò mò nhìn lén qua cửa sổ. Có đứa trẻ mở cửa thò đầu ra tò mò nhìn Kalinger chằm chằm, Kalinger cười vẫy tay làm nó xấu hổ thụt vào. Sau đó một người phụ nữ đứng trước khe cửa, chắc là mẹ đứa trẻ.
Vừa thấy Kalinger, nàng khẽ “a” lên, quá nửa là hoảng sợ khi thấy Kalinger cầm theo vũ khí. Chiếc áo choàng ướt nhẹp được anh xách lên tay để lộ tấm áo giáp bên dưới, hông cài dao và kiếm bạc thì giắt trên lưng, trên lưng chú ngựa cũng thồ lủng lẳng mấy món vũ khí, phần lớn giấu ở dưới thảm, có chiếc rìu cũ mèn thì thò ra phần cán.
“Phu nhân, cảm phiền bà,” – Kalinger khom mình chào, “Tôi đang tìm một quán rượu tên là Hoan Ca, bà có thể chỉ có tôi không?”
Người phụ nữ chỉ về một phía qua khe cửa, “Bên kia kìa, phía đông của ngã tư ấy, nhưng…”
“Có chuyện gì sao?”
“Nhưng ngài muốn tìm quán rượu tên Hoan Ca ư? Đúng là tên này chứ?”
“Chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tho-san-tien-thuong-di-den-rung-sau-nui-tham/982140/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.