Thâm sơn u ám, bóng cây lay động. Rừng trúc rậm rạp um tùm, đung đưa vang lên tiếng xào xạc.
Tại bãi đất trống bên rừng, một nữ tử đang tĩnh tọa, nhắm mắt ngồi thiền trên chiếu tre. Bộ hắc bào cỡ rộng bao bọc thân hình cao gầy, quanh hông quấn đai lưng bằng gấm màu xanh nhạt, ngoài ra không có trang sức nào khác, vừa đơn giản vừa lịch sự thanh nhã. Làn gió nhẹ thổi lướt qua khiến vài sợi tóc đen sau lưng khẽ bay, lộ ra cần cổ xinh đẹp cùng da thịt trắng nõn.
"Thâm sơn có mỹ nhân này, thanh khiết như trăng thu, cao ngạo như sương trong."
Chợt một tiếng nói nho nhỏ vang lên, tựa như có ai đó đang lẩm bẩm, mặc dù âm lượng cực thấp, nhưng vẫn không thoát khỏi đôi tai của nữ tử.
"Ai?" Nàng khẽ quát, lập tức mở mắt. Đồng tử thủy tinh tím xinh đẹp hút hồn, tỏa áp lực khí thế. Nàng vươn tay kẹp một miếng lá trúc rụng xuống cạnh mình, quăng về phía phát ra câu nói kia. Sau một hồi động tĩnh, lá trúc rơi rào rào như mưa, một thân ảnh mặc y phục tím nhanh nhẹn bay xuống, xoay người vài vòng rồi nhẹ nhàng đáp lên mặt đất.
"Này này, là ta đây." Vị khách không mời mà đến phủi ống tay áo, oan ức nói: "Tiểu U U à, linh hồn bị phong ấn rồi mà thân thủ vẫn linh hoạt như xưa, ngay cả lão bằng hữu mà cũng không nương tay gì cả."
"Tư Đồ Ngu, ngươi đến đây làm gì?" Hắc bào nữ tử cau mày, biểu cảm lạnh nhạt, đây chính là người đã biến mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tha-uong-chen-manh-ba-thang/1363348/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.