*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có lẽ là do vẻ mặt đối phương quá mức rạng rỡ, giọng điệu quá mức chắc chắn. Mặc dù không tin Diêm U có năng lực hái trăng gì đó, Mạnh Vãn Yên vẫn không khỏi nảy sinh chút hi vọng.
Diêm U mở rộng lòng bàn tay, tại góc độ theo tầm nhìn của hai người, ngón tay thon dài đặt lên hai mũi nhọn trên trăng lưỡi liềm, gần giống như nắm chặt. Sau đó ngón tay từ từ co lại, hoàn toàn bao trùm hết ánh sáng hình cong kia.
"Thế nào?" Diêm U vẫn duy trì tư thế nắm tay giữa không trung, cười mỉm nhìn bạch y nữ tử cạnh mình, đôi mắt tím phản chiếu ánh sao lấp lánh.
Mạnh Vãn Yên không nhịn được mà nhếch miệng: "Như vậy là hái xuống rồi sao? Chẳng qua là tay ngươi che mất tầm nhìn thôi, ngươi coi ta là trẻ con chắc?"
"A, nàng tẻ nhạt quá." Minh Vương điện hạ lắc đầu tiếc nuối, nhưng khóe miệng lại lộ ý cười ranh mãnh. "Có điều, bản vương không có lừa nàng đâu." Nói xong liền dời tay, mà chỗ đó đúng là không thấy mặt trăng đâu!
"Ơ?" Mạnh Vãn Yên kinh ngạc thốt lên.
"Nè, ở đây này." Diêm U đưa tay ra trước mặt nàng, chậm rãi mở rộng.
Không rõ đối phương định giở trò gì, Mạnh Vãn Yên nghi hoặc cúi mắt xem xét, bất ngờ phát hiện giữa lòng bàn tay Diêm U chính là mặt trăng đang co lại, nhỏ xíu bằng cái móng tay, sau đó hào quang lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tha-uong-chen-manh-ba-thang/1363322/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.