*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm tinh mơ, khói xanh lượn lờ quanh phòng bếp.
Minh Vương điện hạ đang ngồi nghiêm chỉnh trong Đông Các, một tay chống cằm, một tay cầm sách, khuôn mặt tươi tắn. Hương khói lan tỏa từ trong lư đồng, đèn dầu luôn luôn cháy rực, rọi sáng thân ảnh ngồi trước bàn văn kiện. Thư phòng rộng lớn trống trải không tiếng động, thỉnh thoảng có tiếng lật sách nho nhỏ quẩn quanh.
Quả thực hình ảnh chăm chỉ cần cù vào buổi sớm này thực sự rất cảm động... Trừ phi vị điện hạ nào đó ngừng dùng đôi mắt dịu dàng đến chảy cả nước nhìn linh kính bên cạnh kia...
Thanh y mỹ nam từ hành lang đằng xa đi tới, định sải bước qua bậc cửa, chợt kinh ngạc phát hiện bên trong thư phòng ngập mùi tình ái, nàng khựng người lại. Đến khi nhô đầu vào xem xét, trông thấy thân ảnh mặc y phục trắng muốt trong linh kính, lập tức đáy lòng dâng lên một loại cảm xúc tựa như bất lực. Nàng siết chặt tay thành hình nắm đấm, đặt bên miệng, ra sức ho khan: "Khụ ~~ khụ khụ!!"
Lúc này Minh Vương điện hạ mới dời sự chú ý, liếc mắt nhìn sang: Gì mà ho dữ vậy, bộ không sợ thổ ra máu à?
Thanh y Phán Quan tươi cười: "Thưa vương thượng, vi thần mang Mệnh thư cho ngài đây ạ."
"Ừ." Điện hạ khẽ phủi tay, đổi tư thế ngồi đàng hoàng, thong thả tắt linh kính đi. Dáng vẻ vẫn uy nghiêm bình thản, không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-tha-uong-chen-manh-ba-thang/1363297/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.