🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dung Nguyên Cẩn nghe đến đây nhoẻn cười: “Thế là huynh bèn cứu ta thật?”

Du Tà thở dài: “Lễ ân công đã nhận, hiệu ân công đã trao, ta đương nhiên phải cứu.”

Trong thùng, nước đã bắt đầu hơi nguội, Du Tà đứng dậy ôm Dung Nguyên Cẩn, lau người cho y xong thì chui vào trong chăn. Dung Nguyên Cẩn xích lại vòng tay ôm eo lưng hắn, truy vấn: “Sau đó thì sao?”

“Một thân nhục thể phàm thai, ngã xuống từ chỗ cao như vậy, tuy nói là bảo toàn được cái mạng nhỏ, song một khi bệnh căn đã lưu, dần dà mi tâm sẽ hiện nhiếp hồn ấn. Ta đành nghĩ cách lấy một sợi linh thức che chở cho em.” Du Tà đặt cằm lên đỉnh đầu Dung Nguyên Cẩn, “Vốn định trực tiếp lấy linh thức độ cho em, nhưng lúc đó em thân thể hư nhược, căn bản không có cách tiếp nhận. Bên người ta cũng không có vật gì thích hợp, cuối cùng phải lấy mộc trâm hóa thành hạt châu, dùng sợi tóc xuyên qua thành món đồ nho nhỏ, phong ấn linh thức trong đó.” 

Du Tà ve vuốt sợi tơ mỏng trên cổ y, nâng viên mộc châu trên tay ngắm nghía thưởng ngoạn: “Cũng coi như là thứ tín vật.”

“Tín vật?” Dung Nguyên Cẩn kinh động trong lòng, mở to hai mắt ngẩng đầu nhìn hắn, “Từ sớm như vậy huynh đã…” 

“Nghĩ đi đâu thế?” Du Tà đưa tay chà xát nơi mi tâm nhíu chặt của y, ánh mắt đầy vẻ bất đắc dĩ, “Lúc trước ta đích thực có ý nghĩ muốn lưu em lại, chỉ là không giống như bây giờ… Chẳng qua ngày đó gặp em nhu thuận

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ta/1782709/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.