*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dung Nguyên Cẩn không kịp phòng bị, bị người trên giường kéo mạnh, lảo đảo hai bước mới đứng vững lại trước giường.
Nến đỏ đồng loạt vụt tắt, trong phòng thoáng chốc tối đen.
Dung Nguyên Cẩn luống cuống, ngây ngốc đứng một chỗ không biết phải làm sao, nhớ đến trong sách có ghi cái gì mà ‘tửu ý tráng đảm’ (uống rượu giúp người ta can đảm hơn),trong lòng bực bội, toàn là gạt người.
Tiểu nương tử mặc hỉ phục ngồi ngay ngắn trên giường, nắm chặt không buông tay áo y, dùng năng lực nhìn trong bóng đêm tự mình luyện hóa, ngắm nghía thật kỹ dáng vẻ đáng yêu của người thương. Ánh mắt hắn càng thêm nóng bỏng, màn đêm đen đặc vô phương che lấp dục vọng cùng khát khao. Hai con ngươi như đáy vực sâu hun hút, lóe sáng trong bóng tối.
‘Người’ này vô danh, trước kia hắn tự gọi bằng một chữ độc nhất – Tà.
Ý trên mặt chữ, bản thể của Tà chính là tà ma chi vật.
Hắn nguyên là một hồn phách chưa chuyển thế bị lãng quên từ hơn một ngàn năm trước, lang thang hàng trăm năm ở vùng núi Thương Gia hội tụ linh khí đất trời, có thể huyễn hóa ra nhục thể (thân xác phàm trần). Sau lại vô tình gặp được Sơn Thần tu hành trong núi, cũng bậy bạ tu theo tiên đạo, dần dà trở thành nửa quỷ nửa thần. Thiên địa quỷ thần gọi hắn là Tà Thần.
Nói đến cũng nực cười, hắn nửa thần nửa quỷ, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ta/1782694/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.