Trong nháy mắt, một loại không khí không tầm thường bao phủ tẩm cung, Tố Tạp Na từ từ xoay người lại, thu suy nghĩ, hạ lông mày, bước chân tập tễnh dời đến cửa.
"Tố Tạp Na, ngươi có cái gì không thể nói cho ta biết sao?" Liễu Nha đứng dậy. Từng ngóc ngách trong tòa hoàng cung giống như đều có một bí mật khổng lồ không thể cho ai biết, mà nàng cảm giác mình giống như con thú nhốt trong tù, tựa như chú chim nhỏ trong lồng, con ếch ngủ đáy giếng, sự khó thở từng bước khó khăn hơn.
Bước chân Tố Tạp Na chỉ hơi hơi ngừng lại một chút, rất nhanh, cửa phòng cọt kẹt một tiếng mở ra, ánh trăng sáng rõ hắt lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của nàng. "Thanh Thanh cô nương, ngươi, không cần hỏi gì cả, cũng không cần phải biết gì hết, ngươi chỉ cần biết, sự tồn tại của ngươi chính là may mắn cho chúng nô tỳ!"
Ken két, cửa phòng đóng lại, ánh trăng sáng bị giam bên ngoài, gió nhẹ bị giam bên ngoài, lòng hiếu kỳ của Liễu Nha cũng bị nhốt ở ngoài cửa! Nàng khẽ thở dài một hơi, hung hăng nhét chính mình vào trên giường mềm nhũn, ép buộc mình không nghĩ nữa, cái gì cũng không nghĩ, chỉ là ngủ, ngủ, ngủ đồng thời còn mong mỏi có bạch mã hoàng tử giải cứu nàng ra khỏi nhà tù hoàng cung này.
Gió cát xuyên qua nhánh cây sum xuê, trong đêm tối, bóng cây lắc lư, Liễu Nha đang ngủ say rất nhanh bị âm thanh kỳ dị trong phòng làm tỉnh giấc, mơ mơ màng màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-soi-hap-dan/1940053/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.