5
Con người mà, một khi có chút ý nghĩ xấu, nó sẽ mọc lên không ngừng như cỏ dại.
"Lâm Nhiễm, không vào thang máy đứng đó làm gì vậy?"
Thấy cửa thang máy sắp đóng lại, mấy đồng nghiệp bấm giữ nút mở cửa, giục tôi.
"Mọi người đi trước đi, tôi đang chờ người."
Tôi thấy xe của Tống Hạc vừa dừng lại, bắt đầu giở trò quỷ.
Đồng nghiệp khó hiểu nhìn tôi vài giây, sau đó đi lên lầu trước, thoáng nhìn thấy bóng dáng Tống Hạc.
"Sếp, chào buổi sáng."
Chỉ cần tôi không ngại, người ngại sẽ là người khác.
Tôi nhếch khóe miệng, quay đầu nhìn Tống Hạc rồi mỉm cười ngọt ngào.
Quả nhiên, bằng mắt thường có thể thấy được sắc mặt Tống Hạc có chút cứng ngắc, trên khuôn mặt trắng nõn thoáng ửng hồng nhàn nhạt.
"Chào buổi sáng."
Nói dứt câu, anh duỗi ngón tay ấn nút thang máy.
"Mới sáng sớm đã có thể gặp sếp, hôm nay nhất định là một ngày tuyệt vời."
Da mặt của tôi thật ra không hề dày, cũng chưa bao giờ thốt ra được những lời này với người khác.
Nhưng không biết vì sao, từ khi phát hiện ra vẻ mặt khác sau lớp mặt nạ nghiêm túc của Tống Hạc, người mà thường ngày bị anh ấy liếc một cái liền cúi đầu im lặng như tôi, bỗng nhiên lại dám mạo hiểm thử nhổ râu cọp.....
"Tôi đi thang bộ."
Tống Hạc liếc mắt sang, thấy tôi đang nhìn anh ấy chằm chằm, liền giả vờ nhìn chỗ khác.
Nửa ngày trời mới thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-sep-cua-toi/2793433/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.