9
Người có dây thần kinh thô như tôi gần đây phát hiện, Tống Hạc đang bắt đầu tránh né tôi.
Nếu như bình thường, tôi chắc chắn sẽ không thể phát hiện ra được đâu, nhưng anh ấy biểu hiện quá rõ ràng rồi.
Tôi đi thang máy, anh ấy đi cầu thang bộ, lúc tôi đang muốn đi thang bộ lên văn phòng để tiêu hóa thức ăn, những bước chân đi lên của Tống Hạc lại biến thành đi ngược xuống, đối mặt với tôi, nhưng lại càng ngày càng xa cách tôi.
Tức thật, tôi còn đang muốn đợi anh ấy cùng lên cơ.
Đợi đến khi tôi đã lên đến lầu, tôi mới phát hiện là bóng lưng của Tống Hạc đã xuất hiện trước mắt tôi rồi.
Đây đã là gì chứ, còn khoa trương hơn nữa là.
Tôi ép Tống Hạc đến mức anh ấy còn phải đi vệ sinh ở lầu khác đó……
Có một lần tôi trả lời điện thoại, giọng nói siêu thanh của mẹ tôi vang lên từ đầu dây bên kia.
“Con gái bảo bối à, công chúa nhỏ của mẹ…”
Tôi nghe không nổi nữa, cũng sợ bị đồng nghiệp nghe thấy nên cầm điện thoại ra góc hành lang đứng, đang nói chuyện thì thấy Tống Hạc bước vào, tôi một tay cầm điện thoại nhẹ gật đầu rồi mỉm cười với anh ấy.
Không dám nghĩ đến, Tống Hạc như nhìn thấy quỷ mà lùi lại một bước….
Trong đầu tôi bỗng vang lên một câu hát.
[Động tác lùi lại nửa bước của anh là nghiêm túc sao?] *(Lời trong bài hát Quý ông của Tiết Chi Khiêm)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-sep-cua-toi/2793422/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.