Khổng Trung Thiên thấy hai người tỏ vẻ khó xử thì vội khuyên nhủ: “Ý đồ của Lâm Hàn là muốn chúng ta chọn trúng cao thủ tinh anh của mình trước, khiến chúng ta chịu thiệt hại, khiến chúng ta sợ, khiến chúng ta ngừng kiểm tra, khiến tay chân bình thường dưới trướng cậu ta có thể thoát được, nếu bây giờ chúng ta dừng lại, không phải là mắc bẫy cậu ta, đúng ý cậu ta rồi sao?”
Chủ nhà họ Chu và chủ nhà họ Khương nghe nói thế cũng đều gật đầu, cảm thấy rất có lý, không thể cứ thế từ bỏ, để Lâm Hàn đạt được mục đích được.
Nhưng hai người cũng hiểu gia tộc mình đã không còn nhiều cao thủ nữa, nếu sau đó vẫn chọn trúng cao thủ thì bọn họ sẽ không chịu nổi nhiều tổn thất như vậy.
Lúc này ông Khương cũng nghĩ đến điều gì: “Muốn chúng tôi tiếp tục kiểm tra cũng được, nhưng có lẽ ông chủ Khổng cũng biết tình huống của chúng tôi, nên sau đó nhà họ Khổng nhất định phải phái ra hơn một nửa cao thủ, nhà họ Khương chúng tôi chỉ phái ra một số ít thôi”.
Ông chủ Chu ở bên cạnh nghe vậy cũng vội nói: “Đúng thế, mười cao thủ, nhiều nhất chúng tôi chỉ có thể phái ra hai cao thủ, tôi sẽ không phái nhiều hơn nữa, tôi không chịu nổi tổn thất như vậy”.
Nghe vậy, sắc mặt Khổng Trung Thiên lập tức hơi khó coi, dù ông ta cho rằng sau đó chắc chắn sẽ không như khi nãy, nhưng cũng không thể không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lỡ như bọn họ lại chọn trúng cao thủ thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/638175/chuong-933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.