Chương trước
Chương sau
Nhất là những thế lực cố tình nhắm vào Lâm Hàn lần này lại càng khó hiểu, không biết rốt cuộc mọi chuyện là sao.
Bấy giờ, trong nhà lớn của nhà họ Khổng.
Tuy là nhà họ Khổng không tham gia vào chuyện này nhưng vẫn dõi mắt theo sát, suy cho cùng họ cũng không muốn Lâm Hàn tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh, nếu không với thực lực của nhà họ Lâm thì nhà họ Khổng nhất quyết phải chia bớt một phần lợi ích cho họ, đó không phải là cảnh người nhà họ Khổng muốn nhìn thấy.
Trước đây, nhà họ Khổng đã chuẩn bị ra tay, kết quả lại xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn, không biết từ đâu xuất hiện một sát thủ cực kỳ lợi hại khiến kế hoạch lần đó trực tiếp thất bại.
Sau đó, nhà họ Không luôn giám thị người nhà họ Tiêu và Lâm Hàn, nhưng vẫn không tìm được điều gì khác thường, Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng không có quân cứu viện, chỉ có vài cao thủ còn sót lại của nhà họ Tiêu và những người Lâm Hàn mang đến từ trước.
Bấy giờ biết Lâm Hàn trực tiếp dẫn người đến nhà họ Tiêu vào thời điểm này khiến nhà họ Khổng cũng hơi khó hiểu.
“Rốt cuộc Lâm Hàn làm cái gì thế? Theo lý thuyết tên đó không phải là loại ngu ngốc khờ khạo gì, biết rõ đó là đường cụt vẫn còn cố xông vào ư?”, gia chủ Khổng Trung Thiên của nhà họ Khổng khó hiểu nói.
Khổng Trung Thiên là người đàn ông trung niên, khác hẳn với cái tên đầy khí phách đó, ông ta lại mang khí chất của một con người nho nhã.
Dưới Khổng Trung Thiên có hai thanh niên mặt mũi khá giống nhau.
Đó chính là hai cậu ấm nhà họ Khổng, cậu cả Khổng Tử Dục và cậu nhỏ Khổng Tử Diệp.
Khổng Tử Dục khá cao to, trông có vẻ vạm vỡ còn Khổng Tử Diệp lại trông giống Khổng Trung Thiên, cũng là kiểu đàn ông nho nhã.
Rõ ràng họ là anh em ruột, mặt mũi cũng na ná nhau nhưng tính cách và khí chất lại hoàn toàn khác biệt.
Khổng Trung Thiên cũng thích đứa con nhỏ của mình hơn, dù còn nhỏ nhưng tất cả mọi mặt đều giống ông ta khiến Khổng Trung Thiên rất hài lòng, vì vậy ông ta cũng tập trung bồi dưỡng con trai nhỏ, muốn cậu ta trở thành gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Khổng.
“Có khi nào tên Lâm Hàn đó đã nghĩ ra cách nào đó để giải quyết rồi không? Nhà họ Khổng chúng ta có nên nhúng tay vào không?”, Khổng Tử Diệp hơi lo lắng nói, căn cứ vào những gì cậu ta quan sát được thì Lâm Hàn tuyệt đối không phải là kẻ ngu ngốc, bây giờ anh hành động như thế tất nhiên phải có nguyên nhân, có lẽ anh đang tự tin vào điều gì đó.
Khổng Tử Dục lại không quan tâm tới, tùy tiện nói: “Con thấy tên đó là thứ không biết điều thôi, bỏ đi, có gì thì con dẫn người đi tìm hiểu một chút là được rồi? Con đi đây!”
Không Tử Dục còn chưa nói dứt lời đã trực tiếp đứng dậy, dẫn theo mấy cao thủ trực tiếp rời khỏi nhà họ Khổng, chuẩn bị đi tìm Lâm Hàn hỏi thử xem mọi chuyện là thế nào.
Khổng Trung Thiên và Khổng Tử Diệp đang định ngăn cản thì Không Tử Dục đã trực tiếp rời khỏi đó, căn bản là không cản kịp.
“Cái thằng này, sao tính tình nó lại bộc trực thẳng thắn như vậy nhỉ?”, Khổng Trung Thiên tức giận đập bàn, hơi bực bội, rõ ràng là con trai ông ta, cũng được dạy dỗ đàng hoàng nhưng lại xúc động như thế, làm sao quản lý nhà họ Khổng được?
Khổng Tử Diệp bên cạnh cũng khẽ nhíu mày, chợt suy nghĩ về sát thủ mà cao thủ nhà họ Khổng gặp phải ở thành phố Phụng Thiên có phải do Khổng Tử Dục sai phái hay không.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.