"Đợi tôi giải quyết xong chuyện này sẽ đến tìm nhà họ Vương mấy người tính sổ, chuẩn bị sẵn số tiền bồi thường kếch xù đi, Ngô Xuyên, Nhan Thành chúng ta đi thôi!"
Lâm Hàn quăng lại những lời này liền xoay người rời đi.
Không phải là Lâm Hàn không đi tìm nhà họ Vương trả thù, mà món nợ của nhà họ Vương cứ tạm để đó. Trước mắt, anh có chuyện quan trọng hơn cần phải làm ngay, món nợ của nhà họ Vương chỉ có thể tính sau vậy.
Ngô Xuyên và người của Tôn Hàn Các nghe vậy liền quay người đi theo Lâm Hàn.
Phút chốc, đám người Lâm Hàn đã rời khỏi nhà chính của họ Vương.
Nhìn lại cả căn nhà chính trống rỗng của họ Vương, Vương Thiên cũng không vội vui mừng vì đám người Lâm Hàn rời đi.
Dù sao Lâm Hàn cũng đã nói rõ, sau này sẽ còn tới tìm bọn họ tính sổ, bảo bọn họ nên chuẩn bị sẵn khoản bồi thường kếch xù đi.
Mà Vương Thiên cũng ý thức được một sự thật, đối với Lâm Hàn mà nói, nhà họ Vương dường như không phải một đối thủ cùng đẳng cấp, muốn tới thì tới muốn đi thì đi, đám người Vương Thiên chỉ đành bó tay đứng nhìn.
"Bố, chúng ta cứ mặc cho tên Lâm Hàn kia lấn át chúng ta sao? Chúng ta không còn cách nào à? Không thì chúng ta đi hỏi người của nhà họ Khương đi, nhờ bọn họ giúp chúng ta đối phó với tên Lâm Hàn kia, không phải chúng ta đã trở thành thế gia phụ thuộc của nhà họ Khương rồi ư?", Vương Vĩnh ngờ vực hỏi.
Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637805/chuong-562.html