"Chát!", một tiếng bạt tai cực kỳ vang dội.
Kim Lượng bụm mặt khó tin nhìn Ô Tiến.
"Anh Ô, anh làm gì vậy? Tại sao chỉ vì vài ba người ngoài mà đánh em?", Kim Lượng lẩm bẩm nói.
Người thanh niên đứng cạnh Trương Thiên Sơn thấy vậy lạnh lùng nhìn Ô Tiến nói: "Ở đây tới lượt mày ra tay sao?"
"Dạ không, không dám".
Ô Tiến bị dọa lùi về sau mấy bước, giải thích: "Tại tôi quản lý thuộc hạ không tốt nên mới xảy ra cớ sự này, tôi sẽ trừng phạt nó thật nghiêm khắc, tuyệt đối sẽ không để chuyện này tái diễn nữa!"
Mặc dù Kim Lượng không hiểu gì cả, lúc này cũng đã nắm bắt được tình hình, tuy không biết người này là ai, nhưng hình như Ô Tiến rất sợ ông ta...
Trương Thiên Sơn lại không thèm quan tâm họ, bước nhanh đến trước mặt mấy người Lâm Hàn.
"Đã không đón tiếp từ xa lại để xảy ra những chuyện này, thật sự xin lỗi", Trương Thiên Sơn vừa nói, vừa khom người bày tỏ xin lỗi, hết sức tôn trọng Lâm Hàn.
Ô Tiến đứng sau thấy vậy bèn bị hù khiếp vía.
Vốn dĩ, Ô Tiến tưởng rằng mấy người này có chút quen biết với vị kia mà thôi, bây giờ chứng kiến cảnh này thì mới biết không chỉ đơn giản như vậy.
Vị kia dẫu sao cũng là đại bàng núi vùng Bắc Đông này, sao lại đối đãi kính trọng với một tên ngoại lai như vậy? Thái độ kia cho thấy địa vị người nọ còn muốn cao hơn ông ta...
Lâm Hàn thấy vậy cũng khá ngạc nhiên, không ngờ bản thân Trương Thiên Sơn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637776/chuong-533.html